Gia tộc Máu Trần – Họ Nguyễn (Chap 19)

Tiếp theo sau bà nhà e là bà nhà chú 9, bà này thì cực kì hiền từ, giản dị lại từ tốn. Nhìn cách ứng xử của bà với mọi người xung quanh thì biết, bà nói chuyện nhẹ nhàng, có trước có sau.
Chú 9 em có 1 đứa con gái bị tật từ nhỏ, từ nhỏ tay chân nó co quắp, không phát triển, suốt ngày cứ nằm trong nôi, thím em phải chăm sóc nó y như trẻ sơ sinh, nhưng khi sinh nó ra gia đình nhà chú làm ăn rất phát đạt, phải nói là lên như diều gặp gió, chú thím từ một ngôi nhà nhỏ với 5 cái máy may may gia công mũ trong chớp mắt có 1 cái Villa mặt đường, xe cộ máy móc các kiểu, từ may gia công chuyển sang tự may và bỏ sĩ mũ và dép…
Con của chú hưởng dương 16t thì cũng mất, từ lúc đó nhà chú vỡ nợ làm ăn xuống cấp, phải bán nhà về ở với ông nội em trở lại. Con bé này thì nó thiêng lắm, ngày đám tang của nó, lúc người ta xếp trái cây lên bàn thờ nó, có xếp đủ loại quả, trong đó có 1 quả lê, mà con bé này lúc sống nó ghét ăn lê lắm, vừa đặt đĩa trái cây lên bàn thờ nó thì trái lê rơi văng ngay xuống đất, thấy thế người nhà lại nhặt bỏ lên, nó lại rơi, mọi người xung quanh bảo chắc do quả đó để trên bị cấn hay mất thăng bằng nên rơi nên bỏ nó xuống dưới, lại xếp quả xoài chồng lên trên, thế mà vừa quay đi quả lê lại rơi xuống đất ngay và luôn, quả xoài ở trên lăn xuống thế chỗ quả lê. Thím e thấy thế mới nhớ ra là con bé này ghét lê lắm nên bảo mọi người lấy quả lê xuống luôn thì mọi chuyện bình thường. Đêm hôm trước ngày chôn cất, mọi người ngủ quanh quan tài nó thì chú em đang ngủ nghe tiếng nó khóc hoài. Còn lúc chôn cất xong thì như thường lệ cúng cơm linh mới, thím em nghĩ đã là người chết thì chỉ cúng cơm thôi nên cứ cúng cơm ngày 3 bữa bình thường, được tầm 10 ngày thì đêm đó thím em thấy nó về, nhưng không thấy mặt chỉ nghe nó nói:
-má ơi, cúng cơm hoài thế, cúng bánh nậm cho con đi, con them bánh nậm.
Lúc nó còn sống nó ýt ăn cơm lắm, thím em đi buôn, bỏ hang về trể nên toàn ghé chợ mua bánh nậm với cháo cho nó ăn thôi. Mà lúc nó còn sống nó không nói được nhé, chỉ ớ ớ cười cười thôi, vậy mới nói con người khi chết đi dù có là linh bình thường cũng có 1 sức mạnh nào đó mà khoa học không thể giải thích được, như là tác động vào suy nghĩ con người là cái tất yếu nhất mà họ có được sau khi chết đấy ạ.
Bà tổ cô nhà chú lên thì chú tranh thủ hỏi về con chú ngay. Bà trả lời:
-Con con lúc sống trên dương gian chỉ nằm 1 chỗ, ăn 1 chỗ, k nói không đi, bởi thế nó không gây bất kì tội nghiệp gì cho nên xuống đó nó không phải chịu tội, nó sống dưới kia rất sung sướng, giờ nó không còn là con con như xưa nữa, nó có cuộc sống mới với diện mạo mới, bản thân nó mất như thế có thể làm Nường (giống như anh em ấy ạ, anh em con trai nên gọi Quận, còn gái thì gọi Nường) nhưng nó không học gì cả, bà cũng chịu thôi không khuyên nó học hành gì được, bây gửi vàng tiền cho nó nhiều quá nó hóa hư, bây cũng đừng thường xuyên cúng cơm nó làm gì nó không có nhà đâu.
-Thế nó đi đâu mà không có nhà ạ ?
-Nó đi chơi suốt con ơi, đi Đà Lạt Sài Gòn, lâu lâu mới về gặp ta, nó còn bảo ta ‘bà đi chơi với con đi’ ta bảo không có tiền thì nó vứt tiền ra bảo ‘bà yên tâm, con lo hết, ba má con gửi cho nhiều tiền lắm’, lâu lâu ta còn thấy nó đi chơi với nhiều bạn, ta nói thì nó bảo ‘con sống trên dương có làm được gì đâu, xuống đây phải bù chư’
Chú thím em nghe vậy cũng thở dài, thím e bảo nó khổ trên này mười mấy năm rồi, giờ nó hư như nào cũng được, miễn sao nó sung sướng là được. Bà còn nói thêm với chú :
-Con này, số con là mạng chết té trên cao, bà phải che chở con vất vả lắm hôm nay mới dặn con được, con tránh leo cây, leo rào, leo mái nhà cho bà, có hôm con leo mái nhà bị ngã, bà mà về đỡ không kịp là con chết rồi chứ không còn ngồi đây đâu, bởi thế từ nay con tránh chỗ cao cho bà, chẳng may ngày lễ bà đi dự lễ ở xa mà con như thế lại về che đỡ cho con không kịp thì chuyện đã rồi bà không chữa được đâu.
Chú em nói có nhiều lần leo mái nhà bị xảy chân xém té như đều lấy đà vững lại hoặc bám vào vật xung quanh mà không té thật.
-Còn nhà mình bây giờ bà đang dẫn lộc vào cho các con làm ăn, cho nên cái chỗ thắp hương trước ngõ con đem vào nhà đi, để đấy ‘cô bác’ người ta dòm ngó, bà khó dẫn lộc vào lắm, cứ lộc vào họ để ý thấy lại bảo sao nhiều thế lại xua ra bớt cho các nhà bên cạnh.
NOTE : ở đây xin nói sơ qua về cách thắp hương trước ngõ ạ. Trước ngõ nhà các bác có 1 ống (bát) hương, ống hương ấy thắp là để cho thần đất (tức thần ngõ), ống hương này phải đặt trong ngỏ, tức là không treo ở ngoài trụ ngỏ mà phải treo trong khuôn viên đất nhà mình thì thần mới hưởng toàn bộ được. Nếu treo ngoài thì các cô hồn lang thang vất vưỡng sẽ xúm lại để được hưởng hơi nhang (hưởng ké vì họ k có ai thắp cho cả trừ các bàn lễ cúng âm hồn cô bác). Hưởng được 1 lần sẽ trông chừng để khi nào nhà các bác thắp hương sẽ xúm lại. Nhà nào để bát hương phía ngoài ngõ và hay thắp nhiều thì xác định chỗ đó âm hồn cứ tranh nhau đứng đó đợi mãi nhé… :gach : Vì vậy nên ‘cô bác’ sẽ để ý nhà các bác, tài lộc vào ào ạt thì họ sẽ đánh cho phân tán cho các nhà bên cạnh bớt vì họ cũng thường xuyên được hưởng hương hay đại loại các mâm cúng cô hồn của các nhà xung quanh mà…

Vâng xong lần cầu đầu tiên đó thì ngay chiều đó anh em chú bác nhà em đổ nhau đi đánh đề, số bà về cho rất nhiều nên người nào cũng ‘quất’
Cho 1 lần thế thì bà dặn đánh 3 đêm. Qua 3 đêm, thì hầu như người nào ýt cũng được trên 500k, ba em được vài củ, mấy ông anh thì có ông được tầm chục củ, riêng em cũng tìm hiểu cách đánh cơ mà số em đánh đề không bao giờ trúng ạ, toàn tạch, em đánh đài này số nó ra đài khác kiểu như không có ‘số’ ăn của như này nên thôi không đánh luôn. Đêm cuối cho thằng bạn số nó đánh ăn đc vài củ rồi nó cho em 1 củ…
Trúng lớn thì phải tạ ạ, thế là 1 tuần sau sắm lễ tạ, lễ rất lớn, áo giấy sắm tầm 50 bộ, vàng tiền thì ngập đầu, trái cây, thuốc lá, rượu nhiều vô kể, tất nhiên là không thể thiếu giấy bạch để xin tiếp…
Hôm đấy lễ tạ làm rất sớm, lúc tầm 8h sáng là bắt đầu. Thằng P thấy lễ lớn biết nhiều người về nên mời thêm 2 người có xác nữa, 1 là đồng môn huynh đệ, 1 là sư phụ nó, vậy là tổng cộng có 3 xác… Mà ông sư phụ này đã ra lễ lâu nên đồ sắm sửa lúc nhập xác rất cầu kì, trước khi cho nhập, ông hỏi là ai, nếu bảo bà tổ cô thì ông lấy đồ bà tổ cô mặc vào, bảo thánh thì đội mũ thánh mặc đồ thánh… nói chung là có tiết mục hóa trang nữa…
Đầu tiên là 3 người cầu 3 người mà phò trợ cho bản thân họ về trước để xin sớ trình và 1 số thủ tục nhượng xác để các người sau có thể về mượn xác nhập vào. Thằng P hôm nay vẫn là người ngồi đồng chính, còn 2 người kia siẽ lần lượt thay phiên thế nó, hoặc song song 2 xác nhập 2 người 1 lúc vì làm giờ đến chiều e rằng công suất 3/3 thì quá mệt.
Thằng P thắp nhang cho nhập thì người về ho khụ khụ, kèm theo giọng nó như người già, bé tí, nói không được. Ông sư phụ hỏi ‘có phải ông tổ tộc Nguyễn chi xxx nhánh xxx đấy không ?’ thì ông này gật gật, ông sư phụ này lấy 1 dải lụa vàng ươm quấn mấy vòng quanh cổ thằng P rồi đọc cái gì 1 lát sau thì ông tổ mới nói được bình thường. Chả là xác thằng P là xác lớn, ông tổ chỉ là vong thường nên nhập vào xác nó khai khẩu rất khó khăn…
-Đã gần hơn cả trăm năm trôi qua, nay ta mới được về nói chuyện với con cháu, ta biết các con đây tuy mang họ ta nhưng máu tộc khác, nhưng các con vẫn 1 lòng hòa máu làm 1, thờ tổ tiên họ nguyễn, ta rất vui, từ lâu ta đã xem các con là con họ nguyễn, ta về ở đây với các bà chứ k ở nhà thờ tộc bên kia bởi vì ta thấy ở đây các con có lòng với ta hơn, mộ ta đã ‘kết’ rồi nên các con đừng đụng chạm gì nữa nhé, đó là cái phúc của con cháu, mộ kết con cháu làm ăn mới phát đạt, tuyệt đối không di dời hay sửa sang gì.
NOTE : mộ kết ở đây tức là khi xác thịt của tử thi đã tiêu tan hết chỉ còn xương, phần quan tài bị mục nát, đất tràn vào, đất này bao quanh lấy xương cốt và kết thành hình hài y người còn sống (đất thế chỗ cho thịt da đã tiêu hủy), thường thì nhà nào có mộ kết là có phúc lắm mới có nên con cháu làm ăn rất khá, cho nên k di dời hay đụng chạm làm động đến mộ phần.
Riêng nhà em thì được biết mộ ông tổ đã kết và mộ ông nội em cũng đang trong giai đoạn kết.
Chốt lại thì hôm nay đông người quá, còn bao nhiêu bà đợi phía sau nên ông chỉ dặn được như thế rồi đi. Tiếp đến thì 1 người khác nhập vào xác của ông sư phụ, nhà em thì cứ quen như lần trước là chỉ có bà tổ cô về thôi nên sau khi nhập xong con cháu ngồi bên cứ quen mồm mà phán :
-Chúng con chào bà !
Lần này cũng thế, cơ mà vừa phốt ra câu đấy xong thì ông anh ngồi bên cạnh, gần thằng P nhất ăn ngay 3 cây hương vào đầu.
-Này thì bà này, tao về chưa biết tao là ai mà gọi tao là bà này.
Cả đám im thin thít, không biết ai về mà dữ quá… Một hồi lâu sau khi viết lệnh xong thì ông này lên tiếng.
-Ta là Thánh, không phải bà nhà các con, hôm nay đang ngồi chơi ở Điện Thánh thì các bà nhà con kéo nhau đi qua, bảo là hôm nay về gặp con cháu, có lễ lớn, đông vui lắm nên ta đi theo về đây, thấy đông vui thật, với ta bậc trên được các bà nhường, lại lâu rồi không nói chuyện với người dương nên ta mượn xác này mà không nói nó ta là ai để nói chuyện 1 chút với các con…
Mọi người gật gù, ông này nói hết câu cũng cười, không dữ nhưng lúc nãy nữa. Lễ cho thánh thì phải có thêm 1 cọc tiền mới tầm 100 tờ (tiền thật nhé). Lúc này thằng P lấy ra từ mớ lễ cúng 1 cọc tiền 1k VND mới, đặt lên mâm lễ. Ông thánh cầm cộc tiền rồi làm phép gì đấy, ghi lên vào chữ ngoằn ngoèo bằng mực đỏ rồi phát lộc. Ai cũng được 1 tờ, bảo làm lộc trong ví. Ông này cho e một tờ rồi lấy tay gấp xéo tờ tiền lại che đi dòng seri trên tờ tiền kèm 1 câu :
-Lộc này cho riêng con bỏ bóp tiền hay lộc cho 3 đêm sau vẫn được nghe.
Thật là lúc này em chả hiểu ông này nói gì, đến sau về nói ba ba mới nói là ngu thánh cho số đề mà không biết…
Sau ông thánh thì ông sư phụ này cho anh đồng môn với thằng P mặc 1 cái áo choàng phụ nữ, nhìn màu mè không chịu được, kèm theo 2 tay cầm 2 cái quạt, đầu đội cái vương miện, em nhìn ông này buồn cười không tả được cơ mà không dám cười tại không khí lúc này cứ lạnh lạnh mặc dù giữa tiết tháng 6, da gà cứ chặp lại nổi lên dựng tóc gáy, nên sợ cười lỡ thánh vật có mà chết nên cố nín cười. Xong thì cũng có người nhập vào, người này xưng là ‘Cô 5’. Bà này cùng đi với các bà tổ cô nhà em, bạn các bà tổ cô, các bà nhà em nên mến khách nhường bà này nói chuyện trước, bà này lên thì vui cười mãi, chả làm gì cứ bảo ‘ta vui lắm các con à’, xong rồi bảo :
-Ta vui quá, mấy trăm năm mới gặp người dương lại đông vui thánh thần tiên quận trạng nên ta múa tặng các con 1 bài.
Rồi bà này cầm 2 cái quạt múa nhảy nghe nền đất rầm rầm, thình thịch, nhìn thì y như phim cổ trang trung quốc múa luôn ấy.

You may also like...