– Nè, tui hỏi bà một lần chót, bà phải thành thực nói rõ cho tui biết đứa con trong bụng bà là của ai? –Ông Ánh vẻ hung hăng.
-Tui đã nói với ông rồi. Sao ông cứ hạch hỏi tui hoài vậy?- Cô Oanh, vợ ông cũng chẳng vừa gì, chanh chua đáp lại-Làm như là tui đi ngoại tình cho ông bị cắm sừng rồi bắt ông hốt vỏ sò người ta ăn chẳng bằng?
Ngừng một chút, cô tiếp :
-Ông giỏi sao trong lúc tui bị bắt cóc, ông không nhanh chóng báo liền với công an đặng mà giải thoát cho tui đi. Ông biết không? Dẫu sao thì tui cũng là phụ nữ chân yếu tay mềm mà, làm sao tui chống chọi được đến những ba thằng cô hồn canh giữ tui rồi giở trò hiếp dâm. Dẫu sao thì tui cũng đã trở về bình an và ông cũng đâu có tốn bốn tỷ đồng tiền chuộc.
Ông Ánh hậm hực, khó chịu vô cùng nhưng ông đành phải cứng họng trước lời nói của cô vợ trẻ, ông chẳng nói chẳng rằng xách cặp đi một mạch ra khỏi nhà, qua cổng rồi mở cửa chiếc xe hơi bốn chổ màu xanh dương bóng lộn ; anh tài xế chờ sẵn vội vàng nổ máy cho xe chạy êm ru mất dạng trong dòng người xe đông đúc qua lại như mắc cửi. Nãy giờ các bạn có hiểu gì không qua theo dõi cuộc đối thoại giữa hai vợ chồng ông Ánh –cô Oanh, nếu không hiểu thì tôi xin tóm tắt đại khái như thế này. Cách đây gần một tháng, trên đường từ Bà Rịa đi Long Thành, cô Oanh bị một băng nhóm xã hội đen theo dõi bắt cóc để đòi tiền chuộc bốn tỷ đồng vì ông Ánh-chồng cô là một sếp tổng giám đốc ở Sài Gòn, một nhà tỷ phú giàu sộp và số tiền trên chẳng qua chỉ là con số lẻ của ông mà thôi. Trong khi ông chưa kịp động tĩnh gì thì bốn ngày sau, vợ ông may mắn được giải thoát trở về nhưng xấu hổ làm sao vì bỗng dưng ba tuần sau, cô bỗng thông báo…là có thai và tác giả cũng như đồng tác giả là ba thằng trong băng nhóm bắt cóc. Thật tình là ông tưởng chừng như sét đánh ngang tai, ông đành ngậm đắng nuốt cay không biết giải bày cùng ai nhưng sự tình trắng đen bên trong nào ai tỏ vì liệu thực tế xảy ra có đúng như lời tố cáo của vợ ông hay không ; chỉ có mỗi một mình cô là tỏ tường thôi chứ ngoài ra chẳng hề có ai hay ai biết. Mầm sống trong cơ thể cô là kết tinh cuộc tình tuy bất chợt nhưng thật tuyệt vời giữa cô và một thằng nhóc chạy xe ôm mới có mười bảy tuổi ; đó chẳng phải ai xa lạ mà chính là nhân vật chính của chúng ta đấy các bạn ạ! Tình cờ, khi chạy lòng vòng ở ngoài bến xe Bà Rịa, Lợi gặp được cô nhờ nó chở về Long Thành đến nhà một người bà con ở xã Phước Thiền do vậy bọn bắt cóc vì sợ bị lộ nên buộc lòng phải bắt luôn nó đi theo cô ; nhờ mưu trí nhanh nhẹn, dũng cảm cộng một chút liều lĩnh, nó đã giải thoát cho cô và chỉ trong một đêm thôi tại một căn phòng trọ ở trung tâm thị trấn Long Thành sau khi đào tẩu được, nó và cô đã đầu ấp tay gối yêu nhau nồng nàn, yêu nhau tha thiết…Trước hết, chúng ta hãy mô tả một chút về nhan sắc cô Oanh nhé! Ở độ tuổi ba mươi hai, có lẽ cô đang ở vào giai đoạn chín mùi của nét xuân còn đọng lại, vả lại như người ta thường nói là “gái một con trông mòn con mắt”( đứa con trai đầu lòng của cô năm nay đã lên tám) cho nên khó có lời nào diễn tả nổi, không bút nào vẽ lên được sự hấp dẫn, khêu gợi của cô. Mái tóc demi garson uốn lọn xiton hơi hoe vàng tự nhiên chẳng khác gì râu bắp phủ xõa chưa quá vai ôm gọn lấy khuôn mặt trái xoan tuy khá nhiều góc cạnh nhưng làn da trắng hồng của cô thực sự tôn vinh cô lên ngôi hoàng hậu ; mái tóc ấy sao mà mềm mại, êm ái, óng ả, mịn màng như nhung vậy? Vầng trán cô thấp nhưng bù lại, đôi mắt bồ câu của cô thật long lanh, đen láy, xoe tròn, vút cong hai hàng mi sắc lẽm như dao cau khiến cho bất kỳ loài ong bướm nào mới nhìn thoáng qua cũng phải chết mê chết mệt ; sống mũi dọc dừa cao cao trông thật thanh tao, khả ái nằm giữa cân đối với hai gò má bánh bầu phinh phính luôn hồng đỏ nhô cao hai lưỡng quyền. Nét đặc biệt ở cô mà ai nấy đều khó có thể quên được đó là cặp môi hình trái tim đều đặn, dày mọng, tươi thắm một cách tự nhiên và chẳng khác gì đóa hoa hồng nở búp khi cười luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà và hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng rớt nghe loảng xoảng, giòn tan. Vóc dáng, thân thể cô tuy hơi thấp nhưng rất có da có thịt, đầy đặn, săn chắc, gọn gàng chứ chưa chảy xệ hay nhão nhợt. Từ trên xuống dưới từ vầng cổ cao trắng ngần lộ rõ ba ngấn, hai bờ vai khêu gợi đến hai gò ngực căng múp, vòng bụng thóp và hai vòng eo thon thả, gợi cảm ; tựa chừng một dòng suối tuôn chảy từ thượng nguồn xuống, phần dưới người cô quả thật là tuyệt cú mèo từ hai bờ mông diu lên, cặp đùi no tròn, cặp giò thon dài đến cuối cùng là hai bàn chân với những ngón chân nuột nà, trắng nõn như bắp non. Trên thế gian này khó có thể có được một pho tượng mỹ nhân ngư nào diễm kiều, đài các, kiêu sa đến như vậy và dù là tuyệt tác của thiên nhiên vẫn chưa so sánh ngang bằng cho được. Nói tóm lại, cô Oanh không sai chính là một món quà quá ư quý báu mà thiên nhiên cũng như tạo hóa đã ban cho Lợi được diễm phúc, đặc ân thưởng thức, hưởng thụ, khám phá và chiếm đoạt cô trong đêm tình cháy bỏng nơi căn phòng trọ nhỏ bé, kín đáo, ấm áp. Mặc dù qua bọn xã hội đen trong băng nhóm bắt cóc, nó biết cô là vợ của một tay tỷ phú sừng sỏ ở Sài Gòn nhưng khi yêu cô, nó vẫn tỏ ra mạnh dạn và hiên ngang vô cùng chứ không sợ hãi, e dè chi cả vì cô tự nguyện ân ái, làm tình cùng nó, vì nó không phải là hiếp dâm cô….Nó và cô bị bọn bắt cóc chĩa súng hăm dọa tại khu vực cánh đồng xã Long An vắng vẻ lúc khoảng gần năm giờ chiều ; đương nhiên hai người không thể nào kháng cự, phải tái mặt riu ríu chạy lọt thỏm giữa ba chiếc xe Honda 67 của bọn xã hội đen rẽ phải chạy băng một lô cao su rồi dừng trước một ngôi nhà được cất bằng gỗ ván. Đây là nơi giam giữ hai người suốt bốn ngày liền, gọi là giam giữ cho có vẻ gian khổ một chút chứ thực ra thì họ không hề bị trói cột chi cả, chẳng qua là không được tự do ra khỏi nhà mà thôi. Họ được phép tự do thoải mái đi tới đi lui trên căn gác, được đọc báo đọc sách, tối đến ngủ trên hai chiếc ghế bố nằm ; mỗi ngày ba bữa bọn xã hội đen đều phục vụ họ những món ăn thật ngon lành, nào là sườn nướng, bò bifftest, canh hẹ nấu đậu hủ trắng, chả lụa kể cả các thức tráng miệng như chè, trái cây… Sở dĩ cô và nó được hậu đãi như vậy vì tên đại ca cầm đầu đã gọi di động đến máy ông Ánh ngay buổi tối đầu tiên chúng bắt được cô và chỉ sau một cuộc gọi ngã giá, ông Ánh đã đồng ý mức tiền chuộc vợ ông về là bốn tỷ đồng không hơn không kém đồng thời hẹn một tuần sau sẽ gặp nhau tại bến phà xã Phước Lý một bên nhận người, một bên nhận tiền rồi đường ai nấy đi.
Tuy bị bắt cóc nhưng cô và nó cả hai đều được mỗi ngày tắm rửa tử tế, riêng cô Oanh thì có mang theo y phục thay đổi nhưng còn nó thì do chạy xe ôm nên nhất y nhất quởn nên bọn chúng phải mua áo thun và quần đùi cho nó đổi thay ; đương nhiên là nó chẳng hề có giá trị lợi dụng nào cả nhưng nếu thả nó ra thì ắt thế nào âm mưu của chúng kiểu nào cũng sẽ bị lộ, thà bắt lầm còn hơn bỏ sót. Ngay tối đầu tiên, chúng đã tịch thu điện thoại di động của cả hai người nhưng rồi do nó năn nỉ quá nên chúng thuận tình liên lạc với chị Năm Hoàng-chị ruột nó bằng một tin nhắn không có thực “Em đi theo thằng An lên Sài Gòn chơi, ít bữa em về, chị nói với bố mẹ giúp em” trong điện thoại của nó ; sau đó, bọn chúng khóa máy hai người lại rồi đem cất cẩn thận, cắt đứt mọi liên lạc của hai người nhất là cô vợ ông tỷ phú với xã hội bên ngoài. Theo như Lợi nhẩm tính, bọn xã hội đen này có tất cả sáu tên, cầm đầu là một tên khoảng 24-25 tuổi, để ria kiểu con kiến, hay mặc nguyên bộ quần áo Jean và miệng luôn phì phèo điếu thuốc Con mèo ; hết đêm thứ nhất, do chiếc ghế bố nó nằm kê sát lan can căn gác nên nó luôn thấy rõ mọi biến động ở dưới tầng trệt cho dù không cần phải quan tâm để ý. Cứ cách ba tiếng, năm thằng đàn em thay phiên nhau đến canh gác còn thằng đại ca có đến một lần vào lúc ba giờ chiều ; lúc này cả bọn đều có mặt đông đủ, nó nghe tên đại ca lớn tiếng hăm dọa bọn đàn em rằng nếu thằng nào léng phéng đụng đến con mồi hay có bất cứ hành vi nào phản bội là hắn sẽ xử đẹp ngay. Nó thừa hiểu con mồi đó chính là tiếng lóng ám chỉ cô Oanh, khách đi xe ôm của nó ; mọi việc chỉ cần nghe qua trao đổi giữa bọn đầu gấu với cô, vốn sẵn có tính cách nhạy bén do lăn lộn sớm trên đường đời nên mặc dù không cần phải hỏi han, nó cũng hiểu được tường tận sự việc. Qua tối ngày thứ hai, nó bắt đầu phác thảo kế hoạch đào thoát, giải cứu cô vợ ông tỷ phú xinh đẹp, nó nhận thấy cô trong hoàn cảnh này rất là bình tĩnh, không hề tỏ ra sợ hãi cho nên rạng sáng ngày thứ ba, nhân lúc tên gác dưới nhà đi ra ngoài, nó liền tranh thủ nói cho cô biết ý nghĩ của mình để lúc nào có cơ hội là phải nhanh chóng trốn thoát ngay.
Trong bọn xã hội đen có một thằng nước da ngăm ngăm, áo chemise phanh ngực, luôn luôn cò kè chai rượu Votka bên cạnh ; có lẽ chính vì vậy cho nên vào phiên gác đầu tiên, hắn đã không thể nào tự kiềm chế được trước con mồi xinh đẹp và hắn toan lao vào cưỡng hiếp cô nếu như tên đại ca không xuất hiện bất ngờ sau đó cho hắn một trận đòn nên thân rồi bỏ đi. Hắn tiếp tục uống rượu, chửi rủa đại ca hắn có thể nói là bằng những ngôn từ xấu xa, bỉ ổi nhất trên đời ; khi ấy, ở trên gác, cô Oanh nháy mắt với Lợi rồi lên tiếng thỏ thẻ với hắn là hắn hãy tìm cách thả cô ra và nếu được vậy thì số tiền bốn tỷ sẽ thuộc về hắn còn cô sẽ hậu tạ hắn một đêm thật nồng nhiệt. Rõ ràng đàn ông con trai quả là hảo ngọt, vừa mới nghe cô thốt lên những lời vàng tiếng ngọc, hắn tin cô ngay như tin sấm và hắn hứa là vào tối mốt, lúc sáu giờ là phiên gác của hắn, hắn sẽ thả hai người ra, hắn dặn hai người không nên để lộ ra bất cứ điều gì khiến cho bọn kia nghi ngờ. Sáng hôm sau, khi vừa mới thức giấc, Lợi đã nghe tên đại ca đến dặn dò tụi đàn em canh gác cẩn thận, đề phòng băng thằng Chín cùi tấn công cướp con mồi ; thú thực là nó cảm thấy lo lắng vô cùng vì trong lúc chưa tìm được cách thoát được nhóm này lại có khả năng bị băng khác tấn công thì làm sao có thể trở cờ để mà điều binh khiển tướng được đây? Lúc chín giờ sáng, tên đàn em đã thông đồng với cô Oanh trở lại gác thay cho một thằng trong băng chẳng may bị trúng gió do vậy nó mới có dịp bàn tính thật kỹ kế hoạch mà nó nghĩ ra với hắn ; hắn tự giới thiệu tên hắn là Phong, khi nghe nó nói đến đâu thì hắn cứ sáng mắt lên gật đầu tán thành đến đấy. Vậy là nó và cô hai người giờ đây cứ việc ung dung tự toại ngồi chờ đến tối mai sẽ tiến hành thực hiện kế hoạch giải thoát đào tẩu và cũng xin nêu lên một tình tiết không thể bỏ qua đó là trong túi xách cá nhân của cô mà bọn bắt cóc không để ý đến có mấy liều thuốc ho, từ đó cô chiết xuất ra bột của cả thảy bốn viên thuốc ăn thần gói trong một tờ giấy lịch. Tên đại ca tên là Hoàng ken (do hắn chỉ thích uống bia Heineken) và bốn tên đàn em còn lại tuyệt nhiên không hề mảy may nghi ngờ gì về tên Phong với mưu đồ phản bội phỏng tay trên của hắn cả vì chúng đang ngấm ngầm chuẩn bị đối phó với băng Chín cùi. Cuối cùng thì giờ G cũng đã điểm, tên Phong xuất hiện rất đúng giờ và khi tên gác vừa rồi vừa nổ máy xe chạy đi thì Lợi cùng cô Oanh từ trên căn gác chạy nhanh xuống. Đầu tiên, hắn mở tủ lấy điện thoại di động ra trả lại cho hai người rồi tạo một hiện trường giả của một vụ xô xát đánh nhau, bàn nghiêng ghế đổ…trong khi đó, nó dắt chiếc xe Honda Cub cánh én của nó ra khỏi nhà và cô lên ngồi sẵn ở sau. Tên Phong để cửa mở toang hoang, rút điện thoại di động ra gọi cho đại ca Hoàng ken của hắn với giọng hớt hải là băng Chín cùi đã tấn công bắt hắn cùng con mồi mang đi ; hắn chỉ nói nữa chừng rồi cúp máy ngang như thể là hắn bất chợt bị tấn công vậy. Hắn nổ máy chiếc xe Honda 67 rồi rồ ga chạy trước, nó chở cô bám theo sau, vì hắn đã điều nghiên trước nên hắn biết chính xác là đại ca của hắn và mấy tên kia đang ngồi nhậu ở tại Long Phước, nếu có chạy lên đây nhanh lắm cũng phải mất nữa tiếng đồng hồ nên hắn tỏ ra không có vẻ gì vội vã cho lắm nhưng còn nó và cô thì nóng cả ruột do một kế hoạch tiếp theo nữa không kém phần nguy hiểm đó là đào tẩu khỏi tay tên Phong. Ba người trên hai chiếc xe men theo đường lô cao su tắt ra thị trấn Long Thành, khi chạy ngang qua một quán café võng sáng choang ánh đèn neon, cô đề nghị hắn vào uống café cho tỉnh táo ; khi vừa bước xuống xe, nhân lúc hắn chạy trước không để ý cô liền dúi lẹ vào tay nó một gói giấy nhỏ.
Vào quán, do có vẻ mỏi mệt nên hắn ngã mình nằm trên một cái võng, trong lúc cô ngồi trên ghế bố mây nhựa thỏ thẻ với hắn là lát nữa ra Long Thành mướn phòng trọ để cô sẽ…rồi sáng mai chở cô về Sài Gòn và cô sẽ nói chồng cô giao số tiền bốn tỷ cho hắn thì nó cầm muỗng khuấy giùm ly café đá của hắn. Tên Phong hớp mấy ngụm hết nữa ly café, đốt một điếu thuốc Jet rồi mơ màng nghĩ đến lát nữa đây được thưởng thức tấm thân người đàn bà xinh đẹp giàu có rồi ngày mai hắn sẽ có bốn tỷ đồng… Khoảng chừng 15 phút sau, Lợi khẽ lay võng hắn thì hắn đã ngủ khò, khi ấy nó và cô Oanh mới yên tâm nhẹ nhõm như vừa trút xong một gánh nặng nghìn cân, cô nói với một cô tiếp viên quán nhờ báo với anh thanh niên đang ngủ chừng nào anh thức dậy là cô đi công chuyện lát hồi sẽ quay lại rồi cô tính tiền cùng nó ung dung chạy lên đường thiên lý lúc này trời tuy đã tối hẳn nhưng thật trong lành, tươi đẹp. Bầu trời cao vời vợi không một gợn mây, vầng trăng mười hai lên cao sáng ngời, đây đó rãi rác vài vì sao sáng soi, rực rỡ như ánh lên nét rạng ngời chia sẽ niềm vui với cô vợ trẻ ông tỷ phú và thằng nhóc chạ rạng ngời chia sẽ niềm vui với cô vợ trẻ ông tỷ phú và thằng nhóc chạy xe ôm. Ra đến thị trấn Long Thành, dù lúc chiều dùng cơm rồi nhưng cả hai vẫn còn cảm thấy đói có lẽ do vừa dứt khỏi áp lực trói buộc của bọn xã hội đen bắt cóc nên họ ghé vào một quán hủ tiếu gõ và gọi hai tô hủ tiếu mì ăn ngon lành. Cạnh bên quán hủ tiếu là một căn nhà trưng tấm biển đèn màu “phòng trọ Hải Đăng”, cô vừa ăn vừa bảo nó lát nữa vào mướn phòng trọ cạnh bên ngủ qua đêm rồi sáng mai cô đón xe đò về Sài Gòn sớm còn nó chạy xe về lại Bà Rịa ; đương nhiên là nó gật đầu đồng ý ngay vì đến giờ phút này đây đâu còn vấn đề gì hệ trọng nữa để nó phải suy nghĩ nữa. Chừng 5 phút sau, cô và nó được vợ chồng ông chủ phòng trọ tiếp đón nồng hậu ; nơi đây có tám phòng, phòng 1 và phòng 2 ngoài cùng đã có người, cô bảo ông sắp xếp cô và nó ở phòng số 8 tuốt ở mé trong vì cô muốn tránh sự dòm ngó của người ngoài e không tiện. Phòng tuy nhỏ nhưng bên trong có cả phòng tắm-vệ sinh đầy đủ khăn lau, xà bông, lược chải, kiếng soi…còn bên ngoài là một cái giường gỗ trãi nệm 1,6m phủ tấm drap thun màu xanh dương trông sạch sẽ và mát mắt làm sao ; trên giường đặt sẵn hai cái gối tai bèo nằm song song và một cái mền con rồng mới toanh, không có mùng chi cả và trên tường có một cái quạt giựt dây kiểu Asia quay tới quay lui nhưng xét cho cùng ra thì cũng chẳng cần lắm vì chẳng có con muỗi nào trong phòng đâu. Vì tắm không cần cầu kỳ, cẩn thận như phụ nữ nên cô Oanh bảo Lợi vào tắm trước, mấy ngày nay tuy chỉ có mỗi chiếc áo chemise xanh ngắn tay và chiếc quần tây xanh cũ nhưng nhờ có áo thun, quần đùi do bọn Hoàng ken mua cho thay đổi cho nên nó cũng không đến nỗi nào dơ dáy cho lắm ; tắm xong, nó mặc áo thun và quần đùi bước ra để cô vào tắm rồi lên giường nằm ở mé ngoài xổ tấm mền ra đắp lên người. Cơn buồn ngủ mau chóng ập đến khiến đôi mắt nó không tài nào mở ra nổi đành thả người chìm ngay vào giấc ngủ mê mệt nhưng chỉ khoảng nữa tiếng đồng hồ sau, nó chợt giật mình tỉnh giấc vì có ai đó đang bò trườn ngang qua mình nó và chẳng ai xa lạ đó chính là cô vừa mới tắm xong, hấp dẫn, trẻ trung, gọn gàng trong bộ đồ bộ bằng thun màu mỡ gà dưới ánh sáng màu xanh dịu mắt của ngọn đèn neon 0,6m. Cô rất tự nhiên nằm sát vào người nó, nó kéo phân nữa tấm mền đắp lên người cô trong khi cô khẽ nhìn đồng hồ đeo tay thì thấy đã hơn chín giờ rưỡi, chẳng mấy chốc nó bỗng dưng cảm thấy cõi lòng mình sao mà ham muốn, rạo rực, phấn khích vô cùng bởi mùi xà bông Dove ngan ngát, mùi da thịt đàn bà thoang thoảng tỏa ra từ mái tóc tém gọn, từ thân thể đầy đặn của cô.
Mới đây, chị phụ nữ ở dưới Đất Đỏ nhan sắc kém cỏi thế mà còn lôi cuốn, khêu gợi nó đến tận cùng huống hồ một người đàn bà hấp dẫn, quyến rũ như cô đây thì làm sao mà không có chuyện gì cho được ; chẳng nói chẳng rằng, sau một cái xích người, nó bất chợt bỗng dưng hành động chẳng khác gì kẻ mộng du như một cái máy xoay mặt lại rồi chầm chậm hôn lên mái tóc óng ả, mềm mại, thướt tha, mịn màng của cô. Tuy cô cảm thấy quá đỗi ngạc nhiên nhưng chẳng hiểu sao cô không những không phản đối, cự tuyệt mà trái lại cô còn điệu đàng xoay mặt lại tỏ vẻ đồng tình với nó chính vì thế cho nên nó không sao có thể kiềm chế được ngọn lửa dục tình được nữa cứ thế mà hôn từ tóc cô xuống mang tai cô, từ trán xuống mắt, từ mắt xuống mũi rồi từ mũi qua hai gò má. Dường như cô đang đắn đo suy nghĩ dữ dội lắm thì phải vì trong sự đồng tình nơi cô vẫn còn một chút lưỡng lự, ngần ngại chứ chẳng phải ngượng ngùng, e thẹn chi cả với lại cô cũng thầm suy xét, ước lượng nó cỡ như thế nào cho nên lúc này trông cô chẳng khác gì tượng đất nằm yên cho nó muốn làm sao thì làm. Bất chợt, cô Oanh khẽ cử động quàng hai cánh tay ôm vòng ra sau lưng Lợi, nó nhanh chóng biết được tâm trạng lúc này của cô do đó đáp lại nó cũng vòng tay ôm xiết lấy tấm lưng thon thon của cô ; cô và nó vừa hổn hển thở vừa lặng yên lần đôi môi mình mày mò tìm kiếm đôi môi người đối diện để bắt đầu kết nối với nhau bằng một nụ hôn nồng nàn, cháy bỏng. Nụ hôn đầu đời của cô và nó nhanh chóng đánh dấu minh chứng cho một tình yêu đã bất chợt đến cùng hai người chẳng khác gì một áng mây bay, một cơn gió thoảng hay một cánh hoa rơi. Vì chỉ gặp gỡ quen biết cô mới có bốn ngày nên nó dẫu sao cũng chưa hiểu hết tính tình cô, mặc dù cô là hạng người giàu có sống phong lưu đài các chứ cô không hề dâm loàn, đĩ thỏa ; cuộc sống tình dục của hai vợ chồng cô từ trước đến giờ vẫn ở mức độ bình thường nhưng có lẽ bốn ngày sống trong vòng kiềm chế của bọn bắt cóc Hoàng ken đã khiến cho cô tồn tại tích trữ quá nhiều u uất chăng và đêm nay dẫu sao bên cạnh cô là một thằng thanh niên còn quá trẻ đồng thời lại là vị cứu tinh anh dũng của cô, nếu không có anh chàng đa mưu túc trí này chắc chắn là không những vợ chồng cô phải mất trắng bốn tỷ đồng mà có khi tính mạng, nhân phẩm cũng khó mà bảo toàn trọn vẹn thôi thì chẳng qua chỉ là một đêm kỷ niệm tình cờ cho đời bớt đi stress vậy. Chính vì có ý nghĩ trên cho nên cô Oanh vừa thở nấc hơi lên vừa say sưa, mê mệt cùng Lợi nút môi nút lưỡi một cách quằn quại, run rẫy ; thật là dạn dĩ, tự nhiên, tuyệt đối không hề có một chút xíu gọi là ngần ngại, e dè chi cả cô đến với nó với tất cả cõi lòng rộng mở và tấm chân tình tha thiết, bao dung. Riêng về phần nó, thẳng thừng mà nói, thực sự là nó không hề lợi dụng tình cảnh một thân một mình của cô hay bắt buộc cô phải đền đáp cho nó bởi nó đã có công rất lớn trong việc giải thoát cô ra khỏi sào huyệt của bọn xã hội đen chuyên bắt cóc tống tiền ; đơn giản là nó thấy cô xinh đẹp, dễ thương vả lại nó vốn có máu trăng hoa mây gió nên trong giây phút, nó sửng cồ lên và tỏ tình với cô chỉ có vậy mà thôi chứ chẳng hề có ý nghĩ chi khác. Nó cảm nhận được đôi môi cô ngọt ngào như mứt, thơm tho tựa mật ong và mềm mại vô cùng khiến cho nó càng lúc càng nút lấy liếm để, nước bọt liên tục tứa ra hai bên khóe miệng hai người thành giọt thành giọt nhễu xuống nhưng cả hai thực sự không hề bận tâm để ý đến điều đó vì lúc này họ chỉ còn nghĩ đến, nhớ tới một điều rất hệ trọng với họ đó là họ đang yêu nhau và chỉ có thế mà thôi. Có lẽ chắc chắn 100% lúc này đây, hai người hoàn toàn quên hết tất cả những gì đang xảy ra trên thế giới này, quên không gian và thời gian, quên là mình đang ở đâu, ngay cả những gì xảy ra với họ trong bốn ngày qua nơi hang ổ bọn du đãng, họ cũng chẳng còn nhớ chút nào nữa cả. Hai vợ chồng ông chủ phòng trọ lúc này cũng đã lên giường say sưa giấc nồng sau một ngày quá ư vất vả, mỏi mệt và lẽ đương nhiên là họ không thể nào ngờ được rằng người phụ nữ cùng cậu thanh niên khi nãy vào mướn phòng số 8 đang ngất ngây, đắm đuối làm tình, ân ái với nhau trong căn phòng hoa chúc bé nhỏ kín đáo, trên chiếc giường nệm hạnh phúc ấm êm.
Ba đêm trước, cô và nó tuy là cũng ngủ rất gần nhau trên gác trong căn nhà sào huyệt của bọn Hoàng ken nhưng cả hai tuyệt nhiên chưa hề nghĩ ngợi gì đến tình yêu như là đêm nay bởi vì họ đang còn phải đau đầu vắt óc suy mưu tính kế để đương đầu với bọn xã hội đen có như thế họ mới thoát khỏi được những cái vòi bạch tuộc ma mãnh của chúng và cũng chính vì vậy mà đêm tình thật tuyệt vời không có gì sánh bằng đang đến cùng họ. Chúng ta hãy nói về tên đại ca Hoàng ken cùng bốn thằng đàn em của hắn một chút nhé! Sau khi nhận được cú điện thoại của tên Phong (tự Phong nhè vì hắn lúc nào cũng lè nhè say) báo tin là bị băng Chín cùi tấn công, Hoàng ken và đồng bọn từ Long Phước tức tốc lên xế nổ chạy về sào huyệt ; chúng không dám chạy nhanh vì cảnh sát 113 của tỉnh cứ chốt chặn liên tục nên gần 40 phút sau chúng mới về đến nơi và cũng chính là thời cơ tốt nhất cho tên Phong cùng con mồi của chúng càng thêm cao bay xa chạy. Cảnh tượng căn nhà cửa mở toang hoác, bàn ghế gãy đổ do tên Phong dàn dựng lên hoàn toàn khiến cho tên Hoàng lồng lộn lên, tin ngay là hắn đang bị băng thằng Chín cùi hớt tay trên ; hắn chửi thề ỏm tỏi rồi ra lệnh cho bốn tên đàn em chia ra mỗi thằng mỗi hướng lùng sục dấu vết đối phương nhằm chuẩn bị một cuộc chạm trán sống chết đẫm máu thư hùng. Hắn ngồi sau xe Honda 67 đôn dên xoáy nòng của hắn do một tên thủ hạ cầm lái chạy ngang qua quán café võng, dĩ nhiên là hắn không thể nào ngờ được rằng tên Phong đang phê khò khò trên võng trong quán vì uống phải ly café có nữa viên thuốc ngủ do Lợi bỏ vào khi cho đường pha café giùm hắn còn con mồi của hắn thì đang say sưa, ngây ngất yêu đương cùng thằng nhóc chạy xe ôm nơi nhà trọ Hải Đăng ngoài thị trấn. Lúc này đây, hai bàn tay Lợi đang bắt đầu mày mò, sờ soạng khẽ cởi hai hột nút nơi cổ, nơi ngực chiếc áo thun màu mỡ gà của người vợ ông tỷ phú rồi chẳng mấy chốc, hai mắt nó bỗng sáng rực lên trước làn da trắng bóc như trứng gà lột, mịn màng tựa tơ giống lụa lúc ẩn khi hiện dưới ánh đèn neon lờ mờ tranh tối tranh sáng.