HOÀNG TỬ QUẬY, CÔNG CHÚA CŨNG QUẬY NỐT CHAP 5
* * *
-Bà ngồi yên được không vậy.Thịnh quát
-Không.Tui thích làm gì kệ tui.Thỏ ngọc bướng bĩnh cãi lại
Bỗng thịnh thắng lại đột xuất,Trúc Anh mất đà ôm chồm lấy Thịnh.
-Ông thắng lại chi vậy.Thỏ ngọc hỏi.(Lúc đó mặt nó hơi đỏ)
-Do bà cứ nhảy nhót trên xem hoài nên tui thắng lại chơi.Thịnh vẫn còn lâng lâng cái ôm ấm áp của thỏ ngọc.(ông này đang có cái cảm giác khó hiểu)
-Đến nhà tui rùi.Thui bye nha.Nói xong nó bước thẳng vào nhà luôn mới nhớ là chưa cảm ơn hắn .
-Con chào mama và papa.
-Con gái cưng của ba mẹ đây rùi.ăn cơm chưa con?
-Dạ rồi.Con lên phòng trước đây.
Tại phòng nó,nó cứ nghĩ vu vơ về hắn rùi lại lắg đầu qua lại nhìn như con lật đật đó (Tên tác giả to gan dám so sánh ta với con lật đật ah`.Tha tác giả,tác giả vô tội)Hàng ngàn câu hỏi hiện lên trong đầu nó:”Nó yêu hắn rùi chăng.Không phải sao nó thích tên lớp truởng kia được chứ.Xhỉ một cái ôm thui mà có gì to tát đâu.Nó cố xua cái ý nghĩ đó đi.Rùi ngủ quên lúc nào không biết.
Tại phòng hắn cũng chả khác gì :Mình bị seo vậy ta.Khó chịu quá.Cũng tại cô ta hết tự nhiên ôm mình.Chẳng lẽ mình thích cô ta rùi.Mình chưa từng bị rung động trước ai ngoài Mai Hân mà. Cái rung động ngay từ đầu quá giống như trước.Hắn lại lo sợ.
Trên một cánh đồng,có một cặp lovers đang chơi rượt bắt trôg rất lãng mạn
-Mai Hân.Đợi anh với !
-Đố anh bắt được em đó.Em ở đây này.
-Bắt được em rùi !Anh có cái này cho em nè.
-Cái gì vậy?Đôi mắt đen sâu thẳm to tròn của Mai Hân làm thịnh bật cười
Hì.Em dễ thương quá.
Xí .Ghét quá anh chọc em hoài.
Hắn lấy từ trông túi một sợi dây chuyền do chính tay hắn thiết kế đeo vào cổ Mai Hân.
-Đẹp quá.Anh cho em ah`?
-Chứ cho ai nữa,ngoài em yêu của anh.
-Cảm ơn anh đã làm cho cuộc đời còn mấy ngày ngắn ngủi của em tươi đẹp như một giấc mộng em muốn mãi chìm vào giấc mộng này.
-Em đừng lo rùi em sẽ khỏi bệnh.Hắn choàng tay ông lấy Mai Hân vào lòng mà ngực đau như cắt .Mai Hân bị mắc bệnh máu trắng giai đoạn cuối.
Vào ngày sau,Mai Hân bị xỉu và được vào phẫu thuật.Bác sĩ bước ra phòng giọng buồn bã.:”Xin lỗi.Chúng tôi đã cố hết sức.”Cái câu nói đó vang lên trông trí hắn .Hắn không tin chạy vào phòng thì toàn thân Mai Hân đã được phủ khăn trắng .Hắn gào thét như một đứa trẻ lên ba .Hắn có gọi tên Mai Hân gọi mãi nhưng Mai Hân vẫn nằm đó.Mất mất ngày hắn mới tin đây là sự thât.Cuộc đời thất quá ngắn ngủi.Ông trời đã đưa em đến rùi lại đưa em đi.Để lại anh nỗi đau quá lớn.
Sau khi chôn cất xong thì hắn nhận được bức thư cuối cùng của Hân.
Anh Thịnh,
Em xin lỗi.Em biết mình không sống được bao lâu nữa.Được sống mấy ngày đời hạnh phúc bên anh là em đã mãn nguyện lắm rồi.Em là cơn mưa mùa xuân,em sẽ làm mưa để anh xua đi những nỗi *** .Em sẽ làm mưa để chúc mừng anh mỗi khi anh giành được chiến thắng trong bất kì chuyện gì.Em mãi mãi bên anh.Cầu nguyện cho anh.Anh hãy tiìm một người bạn gái tốt hơn em và sống thật hạnh phúc nha anh/Lúc đó ở trên trời em sẽ mỉm cười thật tươi để chúc mừng anh.
Người yêu anh nhất
Mai Hân
Hắn choàng tỉnh với khuôn mặt thoáng buồn.Hắn đã quá đau khổ.Nỗi đau trong một năm vẫn chưa bị xóa nhòa trong trí hắn.
* * *
HOÀNG TỬ QUẬY, CÔNG CHÚA CŨNG QUẬY NỐT CHAP 6
* * *
Trong trường nó,nơi này là đẹp nhất vì thế mà nó lạm nhận nơi này là của riêng nó.Nên cứ mỗi khi rảnh nó lại đến đây vì nó coi đây là nơi hiện diện của mẹ nó (Quên mama hiện giờ không phải là mẹ ruột của nó đâu nha.Mẹ nó chết vì cứu nó hồi nó 6 tuổi cơ) Mẹ nó rất thích vườn cây trong truờng này .Hôm nay,nó vẫn làm những công việc này :bắt sâu,tuới cây,nhặt lá khô,…Nó yêu lúc này nhất vì lòng đang được ôm ấp bởi những ngọn gió.Nó yêu gió lắm .Mẹ nó đã từng nói nó là gió mà.Khi ngọn gió thổi đi không có gì có thể ngăn cản nó được.Gió mang đến cho ta cảm giác ấm áp thổi đi những nỗi buồn quanh ta.Nó dựa vào cái cây to nhất và ngủ một cách ngon lành.
Tách Tách.Hình nó ngủ đã được chụp lại.Ai chụp vậy ta.Tác giả bật mí nha chính là tên Thịnh đó các bạn.Vì nó bây giờ là lúc nó đáng yêu nhất.Đôi má ửng hồng,mái tóc bông bềnh,cái mũi cao cao(cái này là thừa hưởng từ mẹ nó đó)đôi môi nhỏ xinh.Thịnh muôn được ôm nó vào lòng cho nó dựa vào cái tay của hắn(nhưng tac giả không cho biết làm sao được Haha)Mà đố các bạn Thịnh ở đâu mà Thỏ ngọc không nhìn thấy .Hắn đang yên vị trên cái cây để núp đám fan của hắn đó .Sẵn tay mấy quả táo trên tay hắn phang vào đầu thỏ ngọc luôn.
Á đau!Tên nào dám phà giấc ngủ của ta .Ra đây mau.Thỏ ngọc hét lên.
Đây này .Hắn lấy trong túi 4 đồng 5000 cắc liệng xuống đầu nó luôn.Đi mua nước uông cho tỉnh táo rùi sẽ biết tui là ai.Haha.
Nó luợm 4 đồng xu rùi nói to:
Cảmơn ông nha .Xem tui giả quyết ông ra sao. Các bạn ơi.Thịnh hotboy trường đang ở đây.Nó hét hết volum có thể .Từ bốn phía,xuất hiện lũ FanClub của hắn.Hắn tròn mắt trước đòn phản công của nó,đến mức té từ trên cây xuống luôn.Cái mặt của hắn bây giờ ngố không chịu được luôn.Mấy FC còn chụp ảnh lia lịa.
Cô được lắm.Hắn hét to (hai ông bà này chỉ được cái khoản hét to là giỏi thui)
Nó làm mặt ngạc nhiên rùi le luỡi.Sau đó nó chạy với tốc độ chóng mặt.
* * *
HOÀNG TỬ QUẬY, CÔNG CHÚA CŨNG QUẬY NỐT CHAP 7
* * *
Hôm nay nó vui lắm vì trả thù được
hắn(Con này ác gớm)Đi bộ trường đường nó vừa nhảy nhót vừa hát khe khẽ bài love me not .Trong lòng dâng trào cảm giác hạnh phúc xen lẫn một chút tội lỗi.Nó nhìn mọi vật xung quanh chăm chú như nhìn thấy cảnh gì đẹp lắm đó.Nó cảm thấy mẹ nó nói đúng:Khi tâm trạng ta thay đổi,mọi thứ trở nên tươi đẹp hơn.Bầu trời trong xanh không một gợn mây ,từng đợt gió thổi về thổi mái tóc đen tuyền của nó bồng bềnh lên.Nó đẹp như một thiên thần.Khiến ai cũng phải ngước nhìn.
Mẹ ơi!Cái mũ của con.Một con bé nói với mẹ.Nó thấy cái mũ đang bay về phía nó.Sẵn đà nó chạy theo rùi nhảy lên chụp cái mũ.Bỗng một chiếc xe tải lao đến…… tiếng còi xe dục dã …Hắn từ đầu lao tới…. xô nó sang một bên rùi phi người qua luôn…..Mọi người sửng sốt hồi tưởng lại cảnh vừa rùi.Có thể nói nó quá may mắn.Nó tưởng nó chết rùi chứ.Nó cảm thấy không đau chút nào lạ quá.Phải chăng nó đang ở trên thiên đường.
-Cô muốn ngồi lên người tôi đến bao giờ nữa.Hắn hét to
Nó thấy cái giọng quen quen là hắn chăng,Nhưng hắn đang bị bọn fan bao vây mà.Từ từ hé mắt ra nhìn sang hóa ra là hắn thiệt.Khắc tinh của cô.Nó ngồi dậy xoa xoa cái tay đau.Lúc này hắn đã sang bên kia đường trả mũ cho cô bé lúc nãy.Ngưòi mẹ ríu tít cảm ơn hắn.Rùi hỏi thăm hắn có sao không.Hắn ta cũng tốt bụng đó chớ.Vậy mà mình tưởng hắn là ác quỷ.Ý nghĩ đó thoát qua đầu nó.
Cốp.Hắn kí nó một cái thiệt đau kéo nó ra khỏi dòng suy nghĩ.Hắn đúng là ác quỷ mà.Vậy mà mình mới khen hắn tốt bụng nữa chớ.Xoa xoa cái đầu vừa mới bị hắn kí.Cả cái trán ửng đỏ lên luôn.Sao anh kí tui.Biết đau không vậy?Nó méo mặt hỏi.
-Cô muốn chết thì chết nơi nào hoang vu đó.Chứ chết giữa đường tội người ta.Hắn không biết sao hắn nói vậy nữa thật ra hắn muốn xoa cái trán của nó,dặn nó lần sau qua đường phải cẩn thận mà hẻm được.Cái miệng phản chủ.(HaHa.Ăn ở cho ác vào đến cái miệng nó cũng phản)
-Tui chưa muốn chết.Anh đừng có trù ẻo.Nếu tui chết thì tui kéo anh chết chung luôn cho vui.Chết mình buồn lắm.
-Sao cô ác thế.Chết mình thui kéo tui chi?
-Thì anh chết.Tui có bạn chơi.He He He.Nó cười nụ cười làm khuôn mặt nó sáng hẳn lên như trăng rằm đó.
-Mà quên.Anh có sao không?Nó ân cần hỏi.
-Đau cái chân chết được tại cô hết đó còn cái tay nữa chứ chảy máu hết rùi.Bắt đền cô đó.Cô làm hư hết vẻ đẹp trai của tui rùi.Hắn nhõng nhẻo như một đứa trẻ.
-Anh đẹp trai như…con …gà …mái ..đó.HeHeHeHeHe.
-Cô nói cái gì.Muốn chết hở.Mỗi lần bị thương là hắn như trẻ con đó.Đáng yêu lắm.
-Không có.Anh …đẹp… trai…. màNó cố nói từng tiếng để khỏi phải cười.
-Thui anh tới nhà tui.Tui băng vết thương coi chừng nhiễm trùng.Nó và hắn bắt tãi về.Đi khoảng 10phút là tới nhà nó.Một biệt thự nhà nó toát lên vẻ thanh cao.Một màu trắng bao trùm lên tất cả.
Bước vào nhà nó,vẫn là màu trắng màu của sự tinh khiết.Toàn bộ đồ dùng trong nhà nó là màu đen.Nổi bật nhất là bức ảnh một người phụ nữ đẹp như một thiên thần được treo ở giữa nhà.Hắn nhìn chăm chú như người trong ảnh có sức hấp dẫn lôi kéo anh vào.Đôi mắt sâu đen lãnh như mắt nó.
-Bà ấy đẹp đúng không? Mẹ ruột tôi đấy.Nó cất tiếng nói đôi mắt của nó buồn buồn khi nhìn người mẹ nó.
-Ừ.Đẹp thật đấy.Hắn nói.
Anh ngồi xuống đây đi.Tôi đi lấy vài thứ rùi xuống băng cho anh.Nó bước lên càu thang và trở xuống với hộp y tế trên tay.Tiến lại chỗ anh.Nó cầm tay anh sát trùng.Nó làm rất nhẹ nhàng không đau chút nào.Nó cẩn thận băng vết thương cho hắn.Hắn nhìn nó.Đôi mắt đen thẳm,đôi hàng mi cong cong,làn da trắng hồng.Hắn thấy nó thật đẹp.Nó sợ đôi mắt của anh sẽ xuyên thấu tâm can nó.Nó quay mặt để trách ánh nhìn đó.
-Xong rùi đó.Nó lên tiếng xua đi bầu không khí yên lặng nãy giờ.
-Cô băng đẹp đó.Cảm ơn cô nhaHắn nhìn bàn tay được nó băng bó cẩn thận và bất giác khen nó.
-No problem.Nó đáp.
-Thui tôi về đây.Hắn bước ra chào bác quản gia rùi lên taxi đi về.Nó đứng nhìn cho đến khi chiếc taxi đi khuất.
Hắn nghĩ ngợi vu vơ về nó suốt buổi tối.Một ngày đã trôi qua.
* * *
HOÀNG TỬ QUẬY, CÔNG CHÚA CŨNG QUẬY NỐT CHAP 8
* * *
Nó đánh một giấc tới sáng luôn.Sau một trận chiến anh dũng với 8 cái đồng hồ.
Bốp .Một cái đồng hồ bị nó đá văng.Còn 7 cái vẫn đông thanh Reng Reng Reng.Bốp 1 cái nữa bị nó đánh văng.Bốp cái thứ ba cũng đã lìa đời.Bốp Bốp tiếng nó đánh mấy cái đồng hồ vang lên đều đều.Và vẫn là tiếng Reng Reng Rèn ác liệt của mấy cái đồng hồ.
Nội cong của nó thâm hậu lắm nhưng đành chịu thua mấy cái đồng hồ.Lao người vào WC.Rùi bay xuống nhà ăn sáng.Ăn xong nó phi lên cái xe đạp chạy hết mã lực đến trường.Nó đến trưòng thì gặp ngay anh mắt đầy sát khí của Thịnh,Hiếu và Hân.
Quay ngược lại thời gian,
-Hân cho tui mượn quyển sách Lí nha.
-Trong cặp đó lấy đi.Con này dại ghê.Nó mở cặp Hân ra lấy quyển sách Lí rùi tặng cho Hân một quả bom thúi do chính tay nó chế tạo.
-Hiếu ơi!Hân cho ông cái này này.Tui bỏ vào cặp ông nha.Tối về nhà nhớ mở ra coi đó.Nó đánh vào điểm yếu của tên này luôn.Mê gái là hại cái thân.Thế là 1 trái bom đã yên vị trong cặp Hiếu.
Mấy đứa này còn nhẹ.Hôm qua,nó nói lên lầu lấy mấy thứ rùi xuống băng bó cho hắn.Sẵn tiện hai trai bom vào căph hắn luôn.Con này độc ác gớm.Không hổ danh là quậy có đẳng cấp.
Quay trở lại thời gian,
Nó dắt chiếc xe đạp vào nhà xe.Phải rón rén từng bước một để hẻm gây ra tiếng động cứ như là ăn trộm đó.Tương lai đi làm ăn trộm được đó.
Trúc Anh.Tiếng hét to của ba đứa kia.Thui xong con này rùi.Tẩu là thượng sách.Ba chân bốn cẳng chạy lên lầu.Tụi kia cũng đâu có tha nó đâu.Đuổi theo đến cùng.
Rầm.Nó tung phải ông giám thị.Thui xong đời nó luôn.
-Em làm gì mà chạy nhảy lung tung trên lầu hả?Giọng ổng nhỏ nhẹ mà cứ như tra tấn cái lỗ tai nó đó.
-Dạ,em bị mấy bạn rượt .Tha lỗi cho em lần này nha thầy.
-Làm bản kiểm điểm cho tôi.
Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà.Nhưng bọn kia đã đuổi kịp nó.
Reng Reng Reng Reng.Tiếng reng bào hiệu vào lớp cứu mạng nó.Trong cái rủi có cái may.Thở thào nhẹ nhõm nó bước vào tiết học.
Sau hai tiết học.tiếng chuông báo hiệu giờ tử của nó đã đến .Còn nước còn tát.Khi bà cô chủ nhiệm bước ra khỏi lớp.Nó chạy hơn tốc độ ánh sáng luôn.Lại thêm một lần nó trốn thoát làm lửa trong người tụi kia phun trào luôn(Đừng ai điên mà chọc tui nó nha)Ba tụi nó đi xuống căn tin.Đâu có vì cái tội của nó mà bỏ đói cái bụng được.Cái miệng thì ăn.Đầu thì bốc cháy.Hai lỗ tai xì khói.Nó từ đâu xuất hiện(Đúng là xuất quỷ nhập thần.Tay cầm cái vòi nước xịt bọn kia.
-Mấy người bốc khói nghi ngút.Tui sợ cháy cái căn tin.Bạn bè đâu lại dập lửa mau.Nó hét to.Bọn kia bị dính nước ước hết đồ luôn.Ba cái vòi từ đâu chĩa vào người nó.Nó thì thảm rùi .Một sao chọi ba được.Tui kia ước bao nhiêu nó ước bấy nhiêu.Đúng là bất phân thắng bại.Tội nhất là cái căn tin thành bãi nước luôn.Mấy đứa nào xui xẻo thì bị dính chưởng cùng tụi nó luôn.
Ông giám thị lù lù xuất hiện.Ông nào mới nội công thâm hậu nè.Xuất hiện mà có ai biết đâu.
-Mây anh chị lên văn phòng cho tôi.Ổng hét rùi lôi cổ bốn đứa nó lên văn phòng ngồi uống trà với ổng.Phần thưởng của tụi nó là tưới hết tất cả các cây trong trường.Tụi nó vừa tưới vừa tám.Tám đủ chuyện trên trời dưới đất luôn.
-Mấy ông bà con giận tui nữa không.
-Còn.Bao tụi tui một chầu là hết giận liền.Giọng của con nai mà sao giống giọng mấy con cáo già dzữ ta.
-Ok.Thích thì chiều.
-Ok.Tưới xong đi luôn cho rùi.
Tưới cây xong tụi nó tiến thẳng đến quán kem luôn.Ăn gần hết kem trong cửa hàng luôn.Nó trả tiền mà miệng cứ rên rie hoài.Thế này thì viêm màng túi rùi.Tụi kia còn kéo nhau đi ăn bánh canh bụi.Toàn dân đại gia lần đầu đi ăn bánh canh vỉa hè mà.Chén gần 15 tô luôn.Tụi này đúng là bao tử không đáy mà.Hiếu chở Hân về.Đương nhiên hắn chở nó về chứ sao.Một ngày nữa lại trôi qua.
* * *
HOÀNG TỬ QUẬY, CÔNG CHÚA CŨNG QUẬY NỐT CHAP 9
* * *
Tại cặp Hiếu và Hân vẫn nhẹ nhàng và lãng mạn….
-Hiếu chở Hân đi đến nơi này nha.
-Uhm.Có đẹp không?Hân vu vơ hỏi
-Đẹp.Hân hát cho Hiếu nghe đi.Bài nào cũng được.
Hiếu chở Hân trên con đường đầy hoa .Từng cánh hoa phượng nhẹ nhàng bay theo gió.Trăng đêm nay thật đẹp.Hân khẽ hát bài Xe đạp
Một lần bên em hỡi
Nắng gió sân trường vui đùa
Ngồi tựa vai nhau anh đưa em qua bao con phố
Và anh nói thật dịu dàng rằng đã yêu rất lâu rồi
Nụ cười em cho anh ngàn mơ ước.
Từng chiều nguyện mong ngóng
Xe Đạp lyrics on
Vẫn đó nơi hàng cây già
Đợi nhau vu vơ anh mang tên em trong giấc mơ.
Gần lại bên anh em nghe tim em âm áp
Là lần em nghe tim em vu vơ xuyến xao
Đợi anh góc phố quen mình em
Chỉ mình em và nỗi nhớ mong dù có nhau
Đạp xe trên phố tan trường
http://lnk.vn/cjh
Đến một cánh đồng đầy hoa,Hiếu dừng xe.Dắt tay Hân chạy lên phía trước –nơi đẹp nhất của cánh đồng.Gió ở đây thổi từng cơn nhẹ đưa mùi thơm thoang thoảng của các loại cây ở đây.Một mùi thơm nhẹ dịu.Hiếu ôm Hân vào lòng.
-Hân lạnh không?
-Lúc nãy thì lạnh nhưng giờ ấm rùi.Hân nằm trong vòng tay ấm áp của Hiếu.
-Hiếu thích Hân mất rùi .Làm bạn gái Hiếu nha.Một khuôn mặt …. đang ngại ngùng…. đang lo lắng …vì sợ…. Hân …..không đồng ý…..
-Hân cũng thích Hiếu.Đặt lên một Hiếu một nụ hôn nồng ấm.Một tình yêu mới đã đến.
Anh nhìn em…cười tươi trong đáy mắt em diệu dàng
Em nhìn anh…một trời hoa bướm lung linh tỏa sáng
Muốn nói thế nhưng…cần chi phải nói
Vị Ngọt Đôi Môi lyrics on
Hảy nghe lòng ta khẽ khẽ…hát câu yêu chỉ một người.
Khi thời gian như đứng yên lại
Quá điên dại…ôi chiếc hôn nồng
Giữa hơi thở…đê mê ngay ngất
Đắm say vị ngọt đôi môi.
Cho dù mai vật đổi sao dời
Trái tim này cũng chỉ một lời
Dù phải chịu trâm luân muôn nghìn kiếp
Vẫn yêu một ḿình em thôi…
Tại cặp kia,
-Đi ngắm trăng không?Nó hỏi hắn
-Ở đâu?Hắn hỏi
-Thì đi theo tui.Nó kéo tay hắn chạy đến công viên gần nhà.Yên vị trên cái xích đu và ngắm trăng.Trăng hôm nay thật đẹp.Trăng khuyết non thân mảnh mai như chỉ vừa tròn mấy ngày tuổi đã lâu lắm rồi không có dịp khoe mình với thành phố tấp nập này. Tối nay trăng cười, ánh trăng lung linh xoa dịu đi cái mệt nhọc sau một ngày dài của nó. Nhìn trăng mà nó nhớ những ngày còn bé thơ của mình, nó chợt mỉm cười. Trăng thanh, gió mát, trời không gợn mây như tuổi thơ của nó. Để rồi năm tháng đi qua, nó lớn khôn dần, bon chen với cuộc sống và quên dần đi những kỷ niệm ấu thơ. Nó thầm cám ơn trăng vì trăng đã mang về với tôi những tháng ngày đã mất.
-Cô nghĩ gì mà trông suy tư thế.Hắn hỏi làm cắt ngang dòng suy nghĩ của nó.
-Trăng đêm nay thật đẹp phải không.Nó dùng chân lấy đà đẩy cái xích đu lên phía trước.
Hắn đang ngắm nó.Nó đẹp như trăng rằm.Khuôn mặt nó luôn thay đổi khi nghĩ về một thứ gì đó,hắn ngắm nó mà không biết chán.Nó thả hồn trên cung trăng.Đung đưa cái xích đu lên cao.Nó nhảy xuống xích đu thì vấp phải cục đá…ngã xuống…..Hơn cho nó là hắn đã kịp chụp lấy nó,môi nó …..trúng…. phải….. môi hắn…..Hắn liền buông nó ra.
Khuôn mặt hai tụi nó đỏ bừng luôn.Thời gian như ngừng lại tụi nó đứng như trời chông được 10 phút thì.
-Này nói gì đi chứ.Hắn nói
-Chỉ là tai nạn thôi mà.Thui đi về.Hắn đưa nó về tận nhà mà không nói được câu nào.
Tình yêu….
Không ai định nghĩa được nó…cũng giống như ông thầy dạy Lý của tôi…
Đố cả lớp định nghĩa được từ ” Điện “…
Tình yêu có giống điện không nhỉ, chạm vào đó, tự nhiên thấy run…
* * *