Phần 26.
Giải bc lần này được cái khác biệt đó là có thêm giải bc nữ, cũng từ cái đợt này mà phong trào bc trường mình lên cao chưa từng thấy. Mấy đứa con gái lớp mình cũng hào hứng lắm, dù gì cũng là con gái của lớp phong trào hàng đầu trường nên ngay lập tức lên kế hoạch chiều hôm đó sẽ tập ở sân thể dục thể thao của tỉnh.
Nghe sân kêu thế thôi cũng chỉ là cái sân được trưng dụng của khu văn nghệ phục vụ làng xã ngày xưa, tuần nào cũng bắt nhạc cải lương bị dân quanh đó ném đá quá nên bỏ trống, tỉnh dựng lên 2 cái rổ, làm thêm cái sân bóng chuyền cho nó có phong trào, được cái sân cũng rộng.
Chơi bc thì mình rành chứ giờ lần đầu tiên huấn luyện các nữ binh kể cũng hơi ngại, con gái sinh ra vốn tay để thêu thùa, đầu óc hay nghĩ nhiều đến việc ăn mặc diêm dúa….giờ bắt đầu vào tập thể dục thể thao kể cũng mệt à nha.
Trích hẳn quỹ lớp ra 70k mua 1 trái bc để tập, tiếc là hồi đó trường hết banh xịn rồi, nhớ năm lớp 10 lâu lâu lại trèo vào phòng thể dục ăn trộm banh ra chơi, toàn banh xịn.
Nói thêm về binh đoàn vịt giời nhà mình một chút, đây là 7 nàng công chúa xinh gái nhất lớp, bảo đảm trong lớp ko đứa nào xinh gái hơn 7 em này, đơn giản vì chỉ có mỗi 7 em là con gái. Chiều cao trung bình là 1m55, học hành thua xa bọn con trai được em lớp trưởng là học tốt. Kỉ niệm đáng nhớ nhất về mấy em là 20-11 hồi học kì I vừa rồi, lại nhà thầy chủ nhiệm.
Cả đám bàn nhau mua gì về ăn nhưng các em một mực đòi trổ tài nấu nướng gồm gà chiên nước mắm, bánh trôi nước, chè đậu đỏ, vịt biết bơi…..cuối cùng do bị phản đối quá nên chuyển qua nấu rau câu.
Các nàng hì hục hơn tiếng đồng hồ trong bếp, cứ thằng nào vào là bị đuổi ra ko cho xem, lúc sau thì mang ra hơn chục dĩa rau câu, giống như nấu mà ăn ko hết thì đổ cho heo ăn, ko sao cả, thời buổi kinh tế, cái j cũng nên tận dụng đến mức tối đa.
Thằng Toàn nó nếm thử trước, ăn xong 2 muỗng rau câu đầu cả đám nhìn nó chăm chú, sau đó nó ko nói j hết, mặt lạnh như tiền, chạy ra đầu ngõ nhà thầy mua 2 bộ bài về:
-“Tụi mày chia ra đánh bài tiến lên đi, đứa nào thua thì ăn rau câu!”.
Lúc đó mặt mấy đứa con gái như thế này, còn tụi con trai thì phá ra cười ngặt nghẽo, đánh bài thắng thì ăn tiền, đánh uống nước thua phải uống nước…nói chung người thắng sẽ luôn được đặc ân. Còn trong trường hợp này lần đầu tiên đánh bài thua thì phải ăn.
Vậy thôi cũng đủ biết trình độ nữ công gia chánh của các nàng nó cỡ nào rồi, nhớ lúc ăn xong nó béo ngọt tới xé lòng, rau câu bể tung tóe, ko đông lại được, nghĩ lại mới thấy sau này đứa nào rước phải 1 trong các nàng chắc cũng mát lòng mát dạ lắm.
Chiều hôm đó mình được giao nhiệm vụ đi đón các nàng, điểm hẹn là nhà một nhỏ trong lớp tại vì tụi này đếu biết cái sân nằm ở đâu, lúc mình đến là 4h, đúng giờ hẹn, trước mặt mình là một quang cãnh vùng quê thanh bình, từng cơn gió hiu hiu thổi, nở nụ cười lạc quan yêu đời, nghĩ thầm:
-“LZ con mẹ nó biết ngay lại bị chơi giờ dây thun rồi!”.
Có mỗi mình mình đứng trước nhà nhỏ kia, cũng ngại chả gọi nó ra tiếp, 30’ sau thì lũ vịt lạch bạch đến từng đứam đứa nào cũng khẩu trang, áo khoác kín mít, nhìn cứ như chúng nó sắp đi du lịch xa lắm vậy, clm bởi vậy cứ cái gì dính đến con gái là nó lu bu mệt não:
-“Hi! M chờ tụi t có lâu ko??”- tụi nó cười cười hoi.
Ko lâu mấy ông ngoại nhà các cháu à??
Sau đó kéo cả đám vào sân, gửi xe này nọ, tụi đội nam cũng đã có mặt hết rồi, bắt đầu là khởi động, công nhận có phần này là nhàn nhất chỉ sao tụi nó cũng khởi động được trừ mấy bài lắc cơ mông cho dẻo chút chơi cho dễ thì đếu đứa nào chịu làm.
Banh cũng đủ 7 trái tại vì banh cũ lấy của trường cả đám vẫn còn giữ, chia ra từng cặp từng cặp để hướng dẫn, lúc này sân thể thao cũng có mấy lớp bắt đầu vào rồi, nam nữ đủ cả, có cả 11T nữa, và dĩ nhiên, có cả nàng nữa, hề hề.
Từ đằng xa đã thấy cái dáng ai quen quen rồi, đang tập cho con bạn đến phần đưa tay đỡ bóng, nó toàn đỡ chệnh, nói hướng dẫn khàn cả cổ mà vẫn ko làm được, thiệt đưa mình cái quần rách mình vẫn khâu được mà sao một môn thể thao đơn giản vầy nói mãi ko đứa nào biết làm.
Ở khoảng sân gần đó 11T mấy thằng con trai cũng đang hướng dẫn mấy đứa con gái, thỉnh thoảng mình đá đểu mắt qua đó, nàng có vẻ đang chăm chú nghe hướng dẫn nên ko để ý tới mình.
Được một lúc sau nhìn tay mấy đứa con gái đến là tội, đỏ chót, mồ hôi lấm ta lấm tấm, nhưng nhìn đứa nào cũng hào hứng hết. Bởi zị lần đầu tiên mà được đi chăn bò đứa đéo nào chả thấy thích với hứng thú, về lâu về dài bảo đảm ai cũng thấy thịt bò nó ngon vcl.
Giải lao chút trước khi cho nguyên đám vào tập cả sân, mình tót qua 11T hóng hớt, mình ngồi gần chỗ nàng đang tập, ngồi bệt xuống vòng tay qua đầu gối ngồi nhìn chăm chú, kiểu bơm đểu.
Nàng cũng nhìn thấy mình rồi, nhẹ mỉm cười với mình:
-“Đánh banh gì mà xấu ơi là xấu!”- mình hói.
-“Người ta mới chơi chứ bộ, xì!”- bĩu môi.
Chưa nói tiếp câu nào thì:
-“Đi về chỗ lớp m đi, qua đây làm j thế??”- con Phương bạn thân nàng nói với vào.
Nàng thì phì cười, còn mình thì cũng chột dạ, vác đít về chỗ đám con gái lớp mình, tụi nó cũng chơi được tàm tạm căn bản rồi, đến phần vào đội hình chia vị trí, chạy như chạy vịt, chả đứa nào biết đứng sao cho đứng, 6 đứa vào sân đứng như siêu mẫu, dù chân chả đứa nào dài quá 1m.
7 đứa con gái sẽ chia đều ra 2 sân xen tụi con trai vào, phát banh ra tập đỡ, cú nào khó quá thì mấy thằng con trai đỡ. Chỉ tội em lớp trưởng, tiểu thư đài các từ nhỏ, mẹ dặn đừng bao giờ làm đau trái banh, cứ banh bay tới là em nó né, cũng khá là mệt não. Nhớ trong Jindo có cái thằng tiền đạo sợ bẩn về sau ông HLV bắt nó đi hốt cứt chó để khắc phục cái bệnh đó, hay là bây giờ cầm trái banh trội vào mặt em lớp trưởng cho em nó lanh ra???
Nhắc tới em lớp trưởng, tiểu thư thì thôi rồi, có dạo mẹ em nó đi TPHCM chữa bệnh, nguyên lớp đi chơi, tới nhà rủ mà cũng phải lạch bạch gọi điện lên TP xin mẹ cho đi mới dám đi lúc đó nghĩ mà phát nản với cách nuôi dạy nhà em nó.