Chào các thím, mấy hôm nay nhà em có việc, tòan làm việc tới tận 12h nên ko thể co time viết cho các thím đc, em không drop chuyện đâu các thím nhé!!!
Có một số thím bảo, chuyện của em dần mất tính hài hước, thì em chịu thím nhé, có sao em viết vậy, mà từ đầu em cũng nói đây không phải chuyện cười đâu mà, đây chỉ là em review lại thôi =.=’’
Chap 6
Em nhận đc tin nhắn từ một số máy lạ mà quen các thím ạ, vâng số máy của Lan, em vẫn quên chưa lưu (giời thì lưu rồi hehe). Lan nhắn tin không dấu, nên em xin phép sửa lại dấu trong đọan hội thọai này :
– Hôm nay anh sao thế?? Con trai bọn anh ngốc thật ( mọe, con này láo :canny: )
– Ờm, anh chịu thôi, các mồm nó nói chứ có phải anh nói đâu?? Mà có thế cũng dỗi đc thì giỏi thật.
– Thôi, anh không phải biện minh, lẽ ra là hòa rồi đấy,thế mà anh… em cũng chịu anh luôn..
– ờ, thế giờ sao??
– Thì anh phải xin lỗi chị ý chứ còn sao nữa
– ờ, anh biết rồi. nhưng mà xin lỗi kiểu gì? Anh là bg ko dám nhìn mặt Linh đâu :-ss
– Thì từ từ em nghĩ đã, còn giờ em hỏi anh chuyện này đây, sao anh cho anh B số của em??
– Thì ông xin thì anh cho chứ sao? Mà ổng bảo gì em )
– Thì anh ý hỏi thăm em, xong cũng nói hnay là do anh lỡ mồm thôi, chứ anh cũng ko có ý gì, rồi nhờ em giúp anh vs chị làm hòa nũa… (ông B này đúng là tốt thật các thím ạ, tri kỉ tri kỉ )
– Uhm, ông ý nói chuẩn đấy, anh ko có ý gì đâu hehe. Mà chỉ thế thôi hả em?
– À, anh ý con xin số của chị Linh nũa, nói là để tiện liên lạc cho việc thi lên đai sắp tới
– Ờm, thế thôi em ngủ ngon, anh ngủ đây.g9
– Dạ, mà em bảo anh ơi, buổi sau anh tới sớm nhé, có gì em tạo điều kiện cho mà xin lỗi anh ạ.
– Ok em, anh cần ngủ lắm, anh ngủ đây, g9 em (lúc này thực sự là em rất rất buồn ngủ)
Thời gian cứ thấm thóat trôi qua, cuối cùng thì cũng tới ngày đi tập, tâm trạng nặng nề, không biết phải làm sao, em cố gắng đi thật sớm, nhưng trên đường thì cứ lết từng bước đầy mệt mỏi…
Đến nơi thì đã thấy, Linh Lan đang ngồi nói chuyện vs nhau rồi, đi thẳng vào bên trong, mặt cố gắng nở nụ cười chào Lan khi em ý thấy mình đi tới. Em chào mình rồi nói :
– Anh L, em chào anh, anh ngồi đây – em nói mà kéo tay em ngồi xuống cạnh Linh (nói là cạnh thôi, nhưng nó là một khỏang cách khá xa đấy)
– Anh ngồi nói chuyện vs chị Linh nhé, em ra ngòai chút – em ý nói tiếp, kèm theo nháy mắt phát
Em hiểu ý của Lan rồi, quay ra thấy Linh bình thản, ngồi im, như biết trước điều này sẽ xảy ra thôi. Để em tả thêm cái khung cảnh lúc bấy giờ cho các thím biết, trời vẫn còn rất sang dù đã xế chiều, khung quanh khá yên tĩnh, chỉ có một nhóm VOVINAM đang tập ở sân phía đối diện bọn em.. Em và Linh mặc trang phục Taekwondo nhưng lại ngồi trước cửa phòng Wushu các thím ạ, 2 cái áo trắng duy nhất của một góc trung tâm.
Ban đầu em cứ ngồi xích vào Linh, gần tới nỗi có thể ngửi đc mùi nc hoa Linh dung, thơm nhẹ mà quyển rũ (cơ mà đi tập võ mà cũng nc hoa, đúng con điên), thì Linh lại ngồi dịch ra xa, em thấy thế cứ rê đít ra ngồi sát lại vào (phải nói là em rất trơ, nên cái này không thành vấn đề haha) cứ thế, cứ thế, đến lúc gần hết cái thềm thì Linh quay lại nhìn em phát, ánh mắt rất sắc, rất tức tối. Lúc này thì em đứng hình rồi, lạnh hết sống lưng 😥 Sau đó Linh quay lại nhìn thẳng ra sân, thở dài cái ‘’haizz…’’. À quên, em tả sơ qua về Linh lúc này cho các thím biết, Linh búi tóc cao, để lộ khỏang gáy trắng ngần, nhìn rất thích mắt, em còn tia đc cái dây chuyền Linh đeo các thím à, dây chuyền đéo gì mà tòan chữ ‘’NICE’’ nó nối lại vs nhau, chẳng có điểm nhấn đéo gì cả, chân Linh đi dép xỏ ngón, ôi… gót chân hồng vãi, chả bù vs em =.=, đi tổ ong thần thánh suốt nên gót chân chả thấy cái màu hồng nào cả, GATO vãi…
Lúc này Linh co chân lên ngực, vòng tay ôm chân nhìn rất nũ tính, em thấy Linh thay đổi tư thế ngồi, nên cũng auto thay đổi theo, em là phải ngồi một tư thế bành trướng, ngồi như một vị vua, thể hiện rõ mình là Nam nhi đại truợng phu :gach: vâng, em ngồi giống Linh các thím à :chaymau:
Em lên tiếng :
– Cho tôi xin lỗi chuyện hôm qua..
Linh không nói gì, vẫn ánh mắt lạnh tanh đấy.
– thôi mà Linh, tôi biết mình sai rồi =.= (mệt mỏi vãi đái)
Linh vẫn không nói gì, em thấy thế thì chạy ra trước mặt Linh, ngồi xổm ở đấy nhìn Linh, Linh thấy thế quay mặt ra chỗ khác, không them nhìn em :sosad:
– Ê, này…!!!! – em nói
– Sao???- Linh trả lời mà vẫn không nhìn mặt em
– Thì tôi xin lỗi, hôm qua vô ý quá, Linh chấp gì trẻ con như tôi.. (mẹ nó chứ, em lớn hơn nó, mà vẫn phải xuống mình nhận trẻ con các thím ạ, bách nhục, bách nhục)
– Tôi hỏi cậu một câu, cậu phải trả lời thật – Linh nói mà nước mắt đã chảy ra, nhưng vẫn không nhìn em, giọng nói đanh lại
– Ừ, Linh hỏi đi!
– Ông ghét tôi lắm phải không??sao ông tòan kiếm chuyện vs tôi vậy, sao ông..(lúc này thì quay lại nhìn em rồi, nhưng ko nói nữa, nc mắt cứ phải gọi là nhoe nhoét các thím à, nhưng em bản lĩnh lắm con gái khóc chứ có đéo gì đâu mà phải xoắn nhểy )
– Ờ, không ghét, tôi xin lỗi
– Nhưng tối ghét ông lắm – Lúc này Linh đấm bồm bộp vào ngực em, miệng bắt đầu mếu, mắt nhắm tịt lại, chỉ còn nước mắt và nước mắt, nhìn ẩm ướt vl :sogood: (nói chung là em khá đau, nó đấm tòan bằng cạnh bàn tay, vào ngực em, mà thể trạng em thì yếu vãi đái ra…)
Em chẳng biết nói gì nữa, lớp VOVINAM phía trước đã ngừng tập, tất cả bọn họ nhìn về phía em, chỉ trỏ, ngượng vl, cứ làm như em bắt nạt nó không bằng, em thấy thế quay lại, ngồi cạnh Linh, tránh ánh mắt của bọn vovinam..
Em suy nghĩ rất nhiều, đéo mẹ, lúc thì cười hô hố, hở tí là khóc, đéo ai làm mẹ gì đâu…haizz mệt mỏi vl. Đc một lúc thì Linh thôi không khóc nữa, nhưng mặt mũi thì cũng nhoe nhoét tòan nước là nước rồi, em lên tiếng :
– Tôi thực sự rất rất xin lỗi cậu mà, từ giờ hứa sẽ không làm cậu buồn nữa- em nói vs vẻ mặt rất thành tâm, nó kiểu như này nè :adore:
Linh không nói gì, quay ra nhìn em một lúc rất lâu, có cau mày lại, em cũng chẳng hiểu thế nghĩa là cái đéo gì..
– Ông thề đi
– Ờ thì thê, nếu tôi làm cậu buồn, tôi sẽ chết khi 90t, đc chưa???- em làm bộ đưa 2 ngón tay lên trời (cái đọan : khi 90t là em nói thầm trong đầu, các thím ạ)
– Ừ – Linh nói vs cái giọng rất buồn và hời hợt, hệt một đứa đói ăn vậy
Hai đứa ngồi im một lúc, phải tầm vài phút ý, hết nhìn trời nhìn đất, rồi nhìn mấy em vovinam. Linh lên tiếng, làm em giật hết cả mình :
– Cho tôi chai nước, tôi khát
Em thấy thế chỉ vào cái balo dựa vào tường, đằng sau Linh, ý nói trong đấy ý, Linh chần chừ một lúc thì cũng lục balo tìm chai nước..
– Ông có hút thuốc không??? (đéo mẹ, hỏi luyên thuyên vl)
– Không, chưa bao giờ!!! ( Chia sẻ vs các thím tí là em bị dị ứng khói thuốc, và đặc biệt em 19t rồi, nhưng ko bao giờ uống rượu bia, cờ bạc và hút thuốc, cái này thật đấy các thím ạ, em có hứa vs mẹ từ bé, mà bản thân thì cũng đéo thích mấy thứ trên, nếu không muốn nói là ghét)
– Thế sao mang bật lửa đi, ông lại nói dối tôi???- Linh nói kèm theo chìa cái Zippo trong cặp em ra.
– Nói không là không mà, bật lửa là mua để nghịch thôi – Em lại xin chia sẻ vs các thím một chút nữa, đừng gạch em, cách đây mấy thắng em có chia tay người yêu,chúng em quen nhau đc hơn 2 năm thì chia tay, cô ấy hơn em 2 tuổi, và cái bật lửa là do cô ấy tặng lúc mới quen, em còn một thứ nữa là cái vòng tay cũng do cô ấy tặng trước khi thi.
– Không tin – Linh trả lời
Em giật lấy cái bật lửa làm mấy trick cơ bản mà em có tập qua, lúc này Linh há hốc mồm, co vẻ tin lắm rồi, Linh đòi lại cái bật lửa, em đưa Linh va Linh nói:
– tôi sẽ giữ cái bật lửa này, coi như quà ông phải xin lỗi tôi..
– Ơ…..
Chap sau em viết tiếp, em hết tài khỏan rồi, bye bye các thím