Truyện Sex – Ái Tình Thái Giám

Tư Vạn càng nhớ bao nhiêu càng đi vào vòng lẩn quẩn về sự ham đụ. Hắn tham lam dục vọng là bản tính cố hữu. Hắn rong chơi, chọn lựa những người đàn bà danh giá, chức phận như một cuộc săn tình vảo thế giới thượng lưu mà hắn suy nghĩ, ước ao. Hắn chấp nhận mọi điều dù an bình hay nguy hiểm xẩy ra miễn sao hắn đụ được những bà ấy. Và hắn đã thành công ở bước đầu.

Tuy nhiên hôm nay, hai bà ấy đã gặp nhau rồi đây sẽ xẩy ra những điều lành hay bất ổn cho chính Tư Vạn thì còn trông chờ. Hắn tin tưởng điềm lành sẽ đến để hắn ngồi đây thả hồn vào những nét hấp dẫn trên thân thể hai mệnh phụ kia Hắn phải nhớ những gì cần nhớ cho hắn được toại nguyện dâm tính trong khi cặc hắn đang cồn cào nứng cứng.

Vô tình Tư Vạn vuốt cặc chính mình lúc nào không hay biết. Hắn nhìn xuống, cặc chổng đứng Mào cặc đỏ ối. Hắn banh vải quần cho cặc ra hẳn bên ngoài. Tư Vạn hãnh diện với cặc bự trong lòng bàn tay. Hắn tự nhủ thầm như thế này mấy bà không chìu chuộng làm sao được. Hắn vuốt cho da cặc từ gốc lên đằng mào. Khi da cặc phủ che đầu mào, hắn tuột da xuống lại phía dưới mào cặc đỏ chói lộ ra.

Những cái vuốt ấy, hắn tưởng tượng đến bàn tay mềm mại của hai bà ấy thì hắn sung sướng nứng thêm như kẻ thủ dâm. Hắn phong phú tưởng tượng, ở phía trước mào cặc đang có lồn bà Văn Cổng hay lồn bà Đời Nhân banh rộng khe, lổ lồn phơi phới hé ra, đón cặc đút vào.

Tư Vạn xục cặc vài ba cái cho khoái nứng trong giây lát và hắn nhớ đến cái lối sờ, mó, xục cặc của bà Đời Nhân. Thủ thuật của bà nầy cao cấp hơn bà Văn Cổng nếu đem ra so sánh. Tư Vạn cũng khó quên lồn, vú bà Đời Nhân, nói chung là toàn thân thể khiêu dâm của bà ấy. Sự khó khăn của người trong cuộc như Tư Vạn, không thể từ bỏ hai cái thân thể quyến rũ của bà Đời Nhân và bà Văn Cổng. Nếu luẩn quẩn so sánh thì hai cái lồn, hai cặp vú, eo ếch, đôi mông của hai bà thì đi tới bí lối vì mỗi người có cái hấp dẫn riêng mà Tư Vạn không đủ khả năng luận bàn. Hắn chỉ nhớ ra rằng bà Đời Nhân thích hắn bú lồn rồi đụ và không những hắn đụ vào lồn mà bà đè hắn ra, bà đụ hắn thì đúng hơn.

Bà Đời Nhân không e lệ khi Tư Vạn bú lồn bú vú và đưa cặc cho bà xem. Bà ấy thích xem cặc Có lẽ hành vi ấy gợi nứng tuyệt mức. Bà thích như thế tru”ớc khi Tư Vạn bú lồn. Tư Vạn ngồi trong xe tơ tưởng đến chuyện cũ mà cặc nứng không thể tả. Bà Đời Nhân đối với Tư Vạn suồng sả hơn bà Văn Cổng. Lý do ấy làm hắn nói thiệt những gì xẩy ra giữa ba người mới có hậu quả để hắn mới phải ngồi chờ ở đây rồi mơ màng nghĩ đến chuyện dâm dục đã trôi qua.

Bà Đời Nhân có kinh nghiệm làm tình cho người đàn ông sướng nứng đến độ rả rời. Ngay ở những thế nằm thế đứng khi thân thể trần truồng, trông thấy đã phải nứng cặc cấp thì. Tư Vạn nhớ lại với thân hình cân đối, bà Đời Nhân cởi hết áo quần, hai đùi chân khép lại vừa phải khi bà đứng trên sàn nhà với dáng điệu ẽo lã. Cặp vú rung rinh thật nhẹ theo sự vận chuyển thân thể một cách kín đáo. Chủ ý của bà là cho đôi vú được hoạt động tăng phần quyến rũ, hấp dẫn, khêu gợi làm cho đàn ông có cứng cựa cũng phải thèm thuồng, sôi nổi lòng dâm dục bốc lữa như hỏa diệm sơn.

Tư Vạn sành sỏi, bình tĩnh mà không cầm lòng mà phải sấn lại bóp vú và bú cuồng loạn không biết trời mây bay về đâu. Nếu tự chủ được lòng mình trong vài giây phút thì không thể không dán đôi mắt vào lồn của bà. Nhờ ở hai bắp vế tròn thuôn, chẹn ở hai háng làm nổi bật lồn với mu nổi gò dưới bụng thon cùng với đám lông. Đường khe lồn ẩn đường dây thừng trôi chảy về phía dưới, ngắt khoản khiêm nhượng để cho người nhìn tìm hiểu bí mật của lổ lồn không tài nào lộ ra được. Nhưng khi Tư Vạn sấn lại, ghì bà vào đôi cánh tay để hắn nút lưỡi, bú vú ở hai cái núm đã cứng nững thì hai chân bà đã chạng ra thành nạng ná bắn chim là dịp tốt cho tay Tư Vạn xoa vào lồn rồi dùng ngón tay móc vào bên trong, cũng đúng vào thời điểm bà vặn cả thân hình với hơi thở dồn dập, với giọng rên sướng mà hai tay bám chặt vào bờ vai Tư Vạn, đeo cứng, hai chân bà hỏng mặt sàn nhà.Lúc bà nứng lồn trông mặt khờ dại đáng yêu làm cho Tư Vạn nứng cặc vô cùng.

Tư Vạn dìu thân thể bà xuống thấp cho lồn kề cặc và hắn nắc, ôm đít bà ấy kéo vào sát, hắn đụ đứng.

Nhớ đến đây, cặc nứng cứng, ngúc ngắc như cần câu được cá kéo mồi, khí cặc rịn ở đầu mào. Hắn tuốt cặc thật dài cho sướng độ nứng và đở thèm. Hắn nhìn cặc ngất ngưỡng mà tự hào cười thầm mãn nguyện tưởng đang đút cặc vào lồn bà Đời Nhân. Và hắn nhớ những cái nắc lia chiarồi buông bà xuống nệm giường êm ái. Hắn lật sấp thân hình bà như trở con cá rán trong chiếc đa sứ Giang Tây trên nệm giường và cọ cặc ở khe hở hai mông rồi đút cặc chạm tới lổ lồn.

Bà Đời Nhân không ai sai khiến tự động bành hai chân, chổng đít thành gò, lồn dồn hẳn phía sau, hai mép dày cơm và cửa lồn hiện rõ với cái lổ để đón chờ cặc chui vào đó. Tư Vạn ngắm giây lâu, banh hai mông, lổ lồn nỡ nứng, hắn đút cặc vào một cách song suốt. Tư Vạn nắc dồn tới, cặc lọt sâu vào bên trong khi cả thân hình hắn ôm chầm trên lưng bà Đời Nhân. Hắn đụ gấp. Nắc gấp như nợ đòi. Bà Đời Nhân rên la, hai tay cấu chặt vào nệm giường như kẻ leo núi sợ rơi xuống vực thẳm. Tư Vạn dai sức. Đụ tới bờ tới bến là nghề của chàng. Nắc nhịp nhàng như dư âm tiếng dội của nhạc cụ trong động thạch nhũ.

Bà Đời Nhân vẫn chưa bằng lòng khi chưa san bằng độ nứng sẳn c ù. Bà muốn nhiều hơn nữa trong cơn dâm cuồng nộ. Ngôn từ của bà đi vào bí tích dâm thư gây cảm hứng vô lường cho Tư Vạn mà bà chẳng hay biết vì bà đang ích kỹ muốn trọn giữ cái nứng tuyệt vời cho riêng mình. Tư Vạn sợ xuất khí bà Đời Nhân sẽ bất mãn, hắn đâm ra cuống quít, vụng về nhưng hắn có khả năngchuyên chở, trang trãi sự đụ cho đàn bà bằng lòng nếu không nói là mê hoặc nhất là xử trí với bà Đời Nhân, một người đàn bà có tâm hồn dâm dục quá độ Cho nên hắn buộc lòng rút cặc ra khỏi lồn và tiếp nối lẫn tiếp sức vục mặt bú lồn thì sự nứng của bà Đời Nhân không một mảy may đoản khúc gián đoạn. Và coi như hắn đổi cho bà một món ăn khác cũng chẳng kém tuyệt vời. Đồng thời, chính Tư Vạn cũng tận hưởng từ thiên thai nầy sang thiên thai khác của khoái lạc dục vọng con người.

Tư Vạn bú lồn chậm rãi. Hắn liếm mồng đóc qua giữa rãnh lồn và xoắn lưỡi chung quanh rồi vào lổ lồn, nơi cặc hắn đụ vào rút ra. Nước lồn đã thấm ướt từ lâu theo độ nứng từ lâu của bà Đời Nhân. Lồn căng dày và hai mép lớn phình như cặp môi của loại kình ngư biển cả. Sự nứng làm cho các thớ thịt ở lồn cứng cỏi dồn lại một nơi và sưng húp như bàn tay mũm mĩm của gái dậy thì. Bao nhiêu lông trên mu và chung quanh mép lồn dựng đứng vì nứng..

Bà Đời Nhân dâm dục đến độ không còn ý thức nơi chốn, không gian và thời gian, đưa đẩy Tư Vạn vào chốn lạc loài chỉ biết đụ, bú lồn mà thôi.

Kể từ ngày bú lồn bà Văn Cổng, đụ bà Đời Nhân với hai mẫu lồn hấp dẫn lôi cuốn dục vọng, Tư Vạn không còn màng đến bọn đàn bà khác nữa Lồn hai bà ấy không những lôi cuốn truy hoan mà họ còn có những ngôn từ trong sự sướng rên tự nhiên hiện thực, mạnh dạn thúc đẩy Tư Vạn thèm khát, ham muốn, hăm hở đạt tới độ dâm của hai bà mà cả chính bản thân hắn nữa. Cùng thuận dâm, cùng thuận sướng, cùng thuận nứng mới đúng là nồi nào úp vung nấy thì lồn quả là ” Chúa dấu, Vua yêu cũng cái nầy ” chẳng sai ở chổ nào.

Bú lồn thì làm sao tránh đụ cặc vào lồn khi bà Đời Nhân đến lúc rên rĩ đòi hỏi. Tư Vạn đủ bản lãnh để tính toán dù trong lúc mê hồn trận với lồn. Vừa bú lồn vừa nhìn được lồn, Tư Vạn đầy lòng tham và dễ bề cho bà Đời Nhân cầm cặc mà tuốt lươn. Những động tác cả hai hành xử cùng một lúc thì làm sao không nứng lồn, nứng cặc đến tận mây xanh. Với Tư Vạn tham lam bú, đụ là vốn của bao nhiêu kẻ đàn ông khi gần gủi với đàn bà.

Sự chiếm đoạt về tình yêu là một việc. Sự chinh phục dâm dục của người đàn ông lại là một lãnh vực khác nữa. Đàn bà dâm bao giờ người đàn ông đầy đủ sức khỏe đều ngưỡng mộ, ham muốn, đụ bằng thích.

Bà Đời Nhân đanh đá nhưng trong lúc nứng lồn muốn đụ thì tính tình rất đáng yêu. Bà ấy nũng nịu như con gái mới lớn. Khi Tư Vạn bú vú hoặc bú lồn, bà ấy rên la và thường thốt lên, đâu… mà dễ thương vậy rồi dí mặt hắn sát vào lồn mà
nắc. Tư Vạn cũng ghiền câu nói đó và lắm khi như thói quen, nếu bà ấy chưa nói câu nói đó là bà ấy chưa nứng lồn thì với bằng cách nầy hoặc bằng cách khác hắn phải chọc nứng tận tình.

Tư Vạn thích nhất là tự tay cởi hết quần áo cho bà ấy. Hắn đang cởi để nghe những lời nhỏng nhẽo, ỏn ẻn của bà ấy bên tai rất gợi tình. Bà không bao giờ cho Tư Vạn cởi hết. Đến lúc hắn tuột quần lót là bà dằn tay hắn lại và bà muốn hắn xát lồn bà ngoài vải quần lót thật lâu mới chịu. Chịu là chịu dừng ở đó rồi bà đưa cặp vú trần cho hắn nút vào hai núm vú.

Hắn thường hỏi bà vài lời rất gọn, như vậy sướng không em. Hắn gọi bà bằng em ngọt xớt như bà ấy là người yêu hoặc con vợ yêu quí muôn đời. Trong cơn nứng lồn bà rất bằng lòng những ngôn ngữ đầy tình cảm đó mà những lúc bình thường khó bề xẩy ra. Tư Vạn thừa hiểu rằng những trận truy hoan,dâm dục nầy như những ga nhỏ trên đường rầy của những chuyến tầu xuôi ngược. Cho nên đến đâu thì đến, ra sao thì ra, chứ hắn không nghĩ về tương lai. May ra khi về già, tuổi tác đụ không nổi hoặc không còn mơ đến chuyện đụ, thì nó sẽ đi vào kỹ niệm một quảng đời đã theo thời gian phủ lên lớp bụi dày.

Hình ảnh bà Đời Nhân ám ảnh mãi trong trí Tư Vạn và đến khi hắn nhớ đến thân hình trắng nuột của bà ấy chỉ còn lại cái quần lót mini mà bắn bú lồn ở bên ngoài làn vải mỏng ấy. Bà ấy khéo chọn quần lót bó sát vào mông và háng. Dưới lóp vải lồn bà nổi gò chắc nịt khi sờ vào mu. Bụng bà lép, eo chẻn, mông đít phồng căng, tứ bề mời mọc. Cho nên thấy cái hình hài ấy không thể cầm lòng mà chỉ muốn cởi gấp cái quần lót kia đi cho lộ nguyên hình cái lồn là một sự mong mõi khám phá kho tàng quí giá. Bà chưa cho cởi quần lót ấy để bà ôm ghì lấy Tư Vạn cọ xát cặc vào quần lót mà ở dưới quần lót là lồn đang nứng. Có lẽ đó là một sự tâm lý khêu gợi cho đàn ông dễ bề nứng cặc và lồn bà có cảm giác sự nứng lồn thú vị.

Tư Vạn bú vú là thời gian hắn đưa tay vào lưng dây thung quần lót của bà mà mò lồn. Bà Đời Nhân ưa thích gợi nứng cho bà từng bước nhỏ cho đến khi sự nứng cuồng nhiệt thì sẽ qua một giai đoạn khác. Sự kềm chế ấy làm cho Tư Vạn nóng nảy vào lần đầu đụ bà ấy nhưng càng về lâu về dài hắn thuộc lòng hiểu ý nên hắn cũng chẳng lấy gì làm vội vì hắn nghĩ rằng đường nào chẳng phải về La Mã. Và cuối cùng Tư Vạn thấm thía nghĩ rằng bà ấy có lý và đó cũng là phương pháp thần sầu làm cho người đàn ông có cảm giác tê dại về nứng cặc và về việc trổi cơn lợn lòng ngu ngơ đút cặc vào lồn mà không thể ngăn được tiếng than, ôi sướng cặc làm sao đấy !

Nghĩ và nhớ đến đâu về bà Đời Nhân là cặc Tư Vạn ngất ngư, ngất ngưỡng, vái lên vái xuống nếu hắn không cầm cặc trong lòng bàn tay. Một phút thoáng qua đầu, Tư Vạn giật mình tự bảo không lẽ xục cặc kho khí ra vào giờ này ư ?. Nghĩ thế nhưng hắn xua đuổi ý nghĩ nầy và sung sướng cho rằng hắn còn đầy đủ sức khỏe dù hôm qua hắn bú lồn bà Văn Cổng suốt đêm.

Khí cặc và khí lồn của đôi bên tung tóe nhiều lần mà nay hắn vẫn nứng lại nhanh chóng đến mức thèm khát. Tư Vạn bị ám ảnh bà Đời Nhân nặng nề hơn bà Văn Cổng nhưng cách làm tình của hai bà đều quặn thắt. Hơn nữa hắn không muốn buông trôi bà nào cả. Duy có việc hắn đang thèm khát đụ bà Văn Cổng. Vì hắn suýt được đụ bà ấy lắm lần rồi tắt nghẽn. Không phải bà ấy kkhông cho đụ mà trái cây chưa chín muồi đó thôi Ngày đụ bà Văn Cổng không còn xa, lòng hắn tự bảo thế. Hắn nhớ bà Đời Nhân nhiều là hắn đã đụ được bà ấy. Mà bà ấy đụ rất điệu mới chết cái cuộc đời hắn.

Ngồi thơ thẩn một mình trong chiếc xeđợi hai bà nhưng hẳn không cảm thấy cô đơn chút nào Nếu có cô đơn là sự lo lắng không biết bên trong ngôi nhà hai bà ấy đang bàn cải những gì, hại hắn hay lợi cho hắn. Đó là điều hắn muốn biết. Rồi
hắn cũng đánh bạt được những điều thất lợi sẽ tới.

Tư Vạn chủ quan tuyệt đối, dù cho đến nông nổi nào phần thắng cũng trong tầm tay. Hắn làm tình một lúc hai bà, nếu tự sự loang ra ngoài thì hai bà ấy xấu hổ trước. Mà hai bà ấy dại gì làm toáng câu chuyện tình tay ba, trong đó có tình thái giám, chuế biết bao qua lời mĩa mai của thiên hạ.

Tư Vạn yên chí lớn rồi vớ vẫn đi vào những trận làm tình với bà Đời Nhân và hắn tràn đầy hy vọng sau cuộc gặp gỡ của hai bà ấy chấm dứt trong ôn hòa thì hắn sẽ có màn đụ nữa. Chỉ có điều hắn không biết sẽ đụ được bà nào. Nếu được bà Văn Cổng thì khoái hơn. Hắn đang ao ước về bà ấy nhiều hơn. Bây giờ hắn đang nhớ lại những khúc phim con heo với bà Đời Nhân mà tự nhiên hắn vừa bỏ dỡ. Tư Vạn chuồi tay vào quần lót mò lồn. Móc lồn. Vê mồng đóc như vấn thuốc điếu.

Bà Đời Nhân lỏi chỏi, đứng không vững vì bàn tay lả lướt trên lồn của Tư Vạn. Khi bà chịu không nổi, nứng lồn vỡ bờ vỡ bến, bà thou thẻ bên tai Tư Vạn, tuột quần lót em đi. Môi tư vạn rời khỏi môi bà, lần xuống cặp vú, rồi chạy xuống lồn mà bà muốn cản nhưng tay chân nhủn ra như không đủ sức điều khiển. Tư Vạn lộ sự dâm trắng trợn. Lợi dụng sự yêu cầu cởi quần lót thì Tư Vạn tuột mặt xuống phía dưới để ngắm lồn trước khi bú.

Mới cách đây vài phút, một mình ngồi trong xe tưởng đến lồn vú của hai bà Văn Cổng và bà Đời Nhân phải nứng cặc, nay thì hắn không còn giàu tưởng tượng dâm dục cho cặc nứng nữa. Tư Vạn vừa bực mình vừa trông ngóng kết quả như thế nào về cuộc mặt đối mặt giữa hai bà ái tình thái giám nầy. Cuối cùng như một sự an ủi khuấy dậy trong tâm trí, Tư Vạn nghĩ rằng có lẽ họ đang tranh cãi và hắn phải chịu khó đợi chờ giờ phút ngã ngũ của họ.

Nếu hắn đường đột gõ cửa xuất hiện sẽ làm họ tức tối thêm thì trăm dâu đổ đầu tằm, vô tình hắn gặp nạn khốn khổ. Tư Vạn không thể hiểu nổi tại sao hai bà ấy giam lỏng ở ngoài ngôi nhà nầy. Hắn chán nản quay gót ra xe cố gắng đợi chờ nhưng trong lòng đầy thắc mắc. Tư Vạn nẩy sinh ra tò mò, hắn đặt tai vào cánh cửa lắng nghe động tĩnh ở phía trong nhưng tuyệt nhiên vắng lặng. Hắn nhẹ chân đi về phía sau nhà.

Lần đầu tiên Tư Vạn bước vào vườn sau của ngôi nhà nầy. Mẫu vườn rộng với nhiều loại cây ăn trái. Cây cối tiều tụy chứng tỏ thiếu bàn tay người săn sóc. Nhưng cây lá um tùm dầy đặc, hắn ven theo tường nhà đi hẳn vào phía sau. Trước mặt hắn những khung cửa sổ và nhận diện được căn phòng ngủ mà hắn nằm đụ bà Văn Cổng từ trủớc cho đến tối hôm qua.

Tư Vạn dừng lại bên khung cửa sổ phòng khách trủớc khi đến khung cửa sổ phòng ngủ. Hắn chếch người sang một bên và lặng lẽ hầu như nín thở quan sát vào bên trong nhưng hắn không thấy được gì cả vì tấm rèm màn mầu hồng nhạt che khuất Tư Vạn đặt tai sát vào khung kiếng nhưng hắn không nghe một tiếng động hay một âm thanh nào.

Phòng khách không có một ai. Hắn lại càng suy nghĩ vẫn vơ. Hai bà ấy không có ở đó thì họ ở đâu ? Họ không bàn cải ?. Họ không to tiếng ? Họ làm gì ?. Tư Vạn tiến về phía cửa sổ phòng ngủ. Bỗng hắn nghe tiếng nói lào xào rất nhẹ nhàng. Hắn dừng lại nghe ngóng. Hắn sợ hai bà đó phát giác sự rình mò của hắn thì không gì xấu hổ cho bằng.

Tư Vạn nhẹ chân lần đến bên cạnh khung cửa sổ và hắn nghe được tiếng nói thỏ thẻ của bà Đời Nhân, em sướng lắm chị à !,nữa đi chị. Hắn nghe bà Văn Cổng thì thào trong hơi thở khi vơi khi đầy em cũng làm chị sướng lắm, banh lồn chị thật rộng mà bú thì chị mới chịu.

Tư Vạn lịm người, tay chân hắn bủn rủn. Hắn đã hiểu những gì đang diễn ra bên trong căn phòng ngủ. Căn phòng mà hắn đã vào ra lắm lần dể đụ bà Văn Cổng. Tư Vạn không ngăn được sự hiếu kỳ. Hắn đã nghe được những gì giữa bà Văn Cổng và bà Đời Nhân bằng tai nhưng hẳn cảm thấy không tin tưởng hai cái tai của hắn. Hắn ù tai rồi chăng ?. Vì vậy hắn phải thấy bằng mắt mới chuẩn định được thính giác. Khung cửa sổ cũng có rèm hồng ở bên trong nhưng may mắn cho Tư Vạn là bức rèm được kéo ra hai phía để lộ những khung kiếng đón nhận ánh sáng chiều ở bên ngoài rọi vào. Cho nên Tư Vạn ló đầu nhìn vào dễ dàng Tư Vạn bàng hoàng cảnh tượng diễn ra trước mắt. Hắn chớp mắt ba bốn lần để xác định cảnh tượng tnlớc mắt hắn có thật hay hắn đang nằm mơ. Trên chiếc giường Tư vạn đụ bà Văn Cổng hôm qua không phải hắn và bà ấy nữa mà thay thế bà Đời Nhân. Hai bà trần truồng cùng nhau bú vú, bú lồn, móc lồn nhau. Bà Văn Cổng nằm ngữa trên giường. Cặp vú trắng hếu phập phồng dưới đôi môi của bà Đời Nhân. Cặp vú căng phồng với hai núm vú chổng thẳng cùng những đường nước miếng thấm ướt từ miệng bà Văn Cổng tuôn ra.

Bà Văn Cổng nứng lồn hết cở nên khi bú vú không giữ được nước miếng trong miệng. Hai tay bà Văn Cổng với những móng tay đỏ chói vừa xoa móc lồn bà Đời Nhân. Thân thể bà Đời Nhân rướn lên cao cùng với những cái hẩy và nắc lồn khi bà văn Cổng bú lồn thật sát hay nút mồng đóc rồi kéo lên cao như sợi dây thun.

Bà Đời Nhân ngồi banh lồn lưng chừng eo hông bà Văn Cổng để bà Đời Nhân thuận tay sờ được lồn bà. Cặp vú của bà Đời Nhân rung rinh từng nhịp móc lồn, xoa lồn của bà Văn Cổng. Chứng tỏ bà Đời Nhân cũng quá sá nứng lồn. Tư Vạn thấy nước lồn cả hai bà chảy ướt lồn mà họ vẫn chưa hạ cơn dục vọng. Theo Tư Vạn suy đoán thì hai bà ấy đã diễn cái trò áp chão nầy đã lâu lắm rồi. Tóc tai hai bà rối bù, lắm khi khỏa lấp cả khuôn mặt, phải vén nhiều lần để dễ bề hôn nhau bằng môi và nút lưỡi.

Bà Đời Nhân bất thần ngồi dậy đổi thế khi bà ôm ghì lấy bà Văn Cổng và đè thật mạnh xuống giường. Bà Văn Cổng không một phản ứng, như theo lệnh của bà Đời Nhân. Hai thân thể trần truồng của hai người đàn bà nằm ngược chiều. Mặt bà nầy úp lên lồn bà kia, mặt bà kia úp lên lồn bà nầy. Bà Văn Cổng nằm chồng lên người bà Đời Nhân. Trong lúc hai bà vận chuyển thân thể, Tư Vạn thấy được lồn của họ há miệng là đòi hỏi sự đụ nhưng hai bà đã thay vàođó bằng sự móc lồn và liếm lồn lẫn nhau. Hai bà đều rên sướng như khi tiếp xúc với đàn ông.

Tư Vạn đứng nhìn mà hắn cũng nứng cặc như được đồng hội đồng thuyền với hai hbà ấy. Tư Vạn kéo khóa quần cho cặc trồi ra ngoài. Cặc hắn nứng gồng chắc cứng. Lồn bà Đời Nhân hiện ra trước mắt. Cái lồn ấy hắn đụ và bú nhiều lần nhưng bây giờ trông thấy vẫn thèm khát. Hắn nắm cặc tuốt lên tuốt xuống mà không thể nào vơi sự thèm muốn. Hắn bật cặc lên xuống như thỏi cao su tưng tưng, thích nứng cho hắn phần nào. Nhưng lồn hấp dẫn của hai mệnh phụ rõ mồn một trước mắt thì sự nứng của hắn khó bề kềm hảm.

Khắp châu thân Tư Vạn máu cuồn cuộn chảy, mặt hắn nóng bưng. Hắn ao ước nhập cuộc truy hoan tay ba thì sung sướng kể sao cho xiết. Hắn thấy tay hắn ướt dầm dề. Hắn xuất tinh rồi. Trong khi ấy bà Văn Cổng bành hai háng bà Đời Nhân vén lông lồn, đưa lưỡi liếm khe lồn. Bà Đời Nhân rên la thành tiếng lớn, bất chấp nếu có người nghe thấy.

Đứng truởc cảnh tượng nầy, Tư Vạn chợt nhớ ra kể từ ngày hôm nay hắn đã đứng ngoài cuộc đời của bà Đời Nhân và bà Văn Cổng. Hai bà ấy đã thõa hiệp với nhau về dục vọng. Họ thừa sức giãi quyết cho nhau mà không cần đến Tư Vạn. Một ý nghĩ len lõi mau chóng trong trí Tư Vạn. Hai bà ấy đang diễn trò là do những bài học từ hắn mà ra. Nay hai bà ấy không cho hắn tham dự thì hắn cảm thấy ngu dại, phẩn uất. Tư Vạn vội đánh bài chót một thua một mất. Hắn đứng thẳng người, dán mặt vào khung kiếng cửa sổ. Bà Văn Cổng nằm ngữa nên thấy khuôn mặt Tư Vạn lép kẹp ấn lên trên khung kiếng. Phản ứng tự nhiên, bà la lên thành tiếng… Bà Đời Nhân giật mình buông khỏi lồn bà Văn Cổng và cùng nhìn ra khung cửa theo bàn tay của bà Văn Cổng chỉ về hướng ấy. Tư Vạn không nao núng, bình tĩnh mở đôi mắt thật lớn nhìn hai bà chòng chọc như đe dọa và thách đố.

Cả ba im lặng trong giây lâu, có lẽ không ai tìm ra một câu nói nào cho hợp với khung cảnh nầy. Tư Vạn tõ vẽ kênh kiệu, thị uy cho hai bà hiểu được rằng, hắn bắt được tại trận một cuộc làm tình kỳ quái của loại đàn bà thủ dâm kiểu tân kỳ. Với hành động của Tư Vạn là hy vọng hai bà ấy sẽ mở cửa, mời gọi hắn vào bên trong để có cuộc đụ tay ba. Nhưng Tư Vạn hoàn toàn thất vọng. Bà Đời Nhân đã dở mòi con buôn D lợm, điêu ngoa đối phó với một cuộc buôn bán mà đây lại là cuộc buôn bán tình dục, theo sự lý luận riêng tư của bà ấy.

Bà Đời Nhân đưa bàn tay mểm mại vẩy chào Tư Vạn. Ban đầu hắn tưởng bà ấy vẩy hắn vào trong nhà nhưng rồi bà Văn Cổng cũng đưa tay cùng một cử chỉ với bà Đời Nhân thì hắn hiểu ra là hai bà ấy từ giả hắn một cách thẳng thừng và vô cùng tự nhiên. Có nghĩa là hai bà ấy bất chấp dư luận thị phi nếu hắn tiết lộ câu chuyện tình thái giám nầy ra ngoài đường phố. Tư Vạn âm thầm rời khỏi ngôi nhà với lòng thầm nghĩ, những gì hắn làm, những gì hắn trông thấy tan trong buổi hoàng hôn chực chờ sụp xuống và hắn cũng khen thay tâm lý của hai bà ấy đúng chổ khi bất cần sự hiện diện trong những cuộc làm tình.

Thời gian lẳng lặng trôi qua. Vật đổi sao dời đã hơn mười năm, bóng câu thoáng cửa sổ. Ở đất lạ quê người, lắm người mơ về dĩ vãng vàng son nhưng chĩ là hoài cảm một giấc mơ đẹp hay bi quan thì có dĩ vãng quẩn bất thà quên đi còn hơn tưởng nhớ.

Trong một khách sạn hạng trung bình với một căn phòng khiêm nhượng mà đầy đủ tiện nghi văn minh, Lý Tòng nằm bên Tích Trữ kể lại một thời đã qua, một thời đã mất. Cả hai không còn ngày xưa nữa. Họ từng trãi hơn. Họ nhẹ nhàng từ cách ăn đến tiếng nói. Cả hai ôm nhau thật chặt như đôi sam ở mùa nước nước lên mà chưa làm tình. Tích Trữ cho chàng biết sau những ngày lấy chồng, nàng sống trong cảnh địa ngục mà nào ai có hay. Chồng nàng, người đàn ông bất lực, chẳng một ai biết đến điều bí mật ấy. Nàng gầy gò như con mắm vì chồng cứ đè nàng ra mà bú lồn. Quảng thời gian ấy nàng nhớ thương Lý Tòng không kể được. Dù rằng Lý Tòng cũng bú lồn như chồng nhưng chàng bú có kỹ thuật, rung cảm nhục dục tâm hồn nàng. Hơn nữa chàng là tình nhân thì việc bú lồn, bú vú, xoa bóp thân thể nàng giới hạn thời gian. Còn chồng nàng sát kề bên cạnh, bất luận giờ khắc nào cũng tiện lợi đè nàng ra mà bú lồn khi nứng.

Cặc chồng di truyền huyết thống của mẹ nên nứng lên là khí trào ra mào, khóc ngoài quan ải Sự đau khổ của nàng dấu kín khỏa lấp. Ai có qua cầu mới thấu hiểu niềm đắng nuết cay. Ai có thức đêm mới biết đêm dài. Nàng đã ở trong hoàn cảnh mà phải rùng mình khiếp sợ. Từ cái việc chồng không đụ được mà nàng vô cùng cô đơn và bất hạnh mỗi khi nhớ lại trong chuỗi ngày đó, Cha mẹ thĩnh thoảng gặn hỏi, có chồng đã lâu mà sao không có bầu bì gì cả. Nàng không thể nào nói lên sự thật, đành chịu cảnh trong nhờ đục chịu. Nàng cũng không thể hiểu tại sao nàng thuộc loại gái thời đại mà lại bảo thủ như vậy.

You may also like...