Khi chiếc cửa thang máy sang trọng từ tầng mười của khách sạn năm sao Hoàng Cầm mở ra, Trung bỗng sững người vì ánh mắt hắn như bị khoá chặt, như bị thôi miên, bởi một ánh mắt khác. Ánh mắt của một người con gái, trong chiếc áo dài màu đỏ huyết dụ.
Ánh mắt long lanh hồ thu. Ánh mắt nai tơ của đôi mắt to dài có đuôi, ngây thơ, huyền ảo. Ánh mắt nhìn hắn như đã quen biết nhau tự kiếp nào. Và ở gương mặt trái xoan thanh tú là đôi môi mọng đỏ hồng ngon như trái táo vừa chín tới. Trung cảm thấy như nhịp tim hắn đập thật lộn xộn khi thấy cô gái hơi mĩm miệng cười. Giọng tiếng Anh của cô gái thật chỉnh :
– Excuse me. Are you going to come in?
Trung giật mình, thì ra nảy giờ hắn đứng sững người nhìn cô gái, chân chôn bất động. Hắn cảm thấy hơi ngượng, vội bước vào trong thang máy. Trong thang máy còn có một chàng thanh niên khác ăn mặc chỉnh tề. Trung hít nhẹ một hơi thở sâu, và cũng mĩm cười buông gọn :
– Sorry.
Ánh mắt Trung hơi chếch xuống, như muốn tránh né đôi mắt đẹp thu hồn của cô gái thì lại bị thu hút bởi cái thanh tú đến độ toàn hảo của cơ thể cô gái. Chiếc áo dài màu đỏ ôm gọn kín đáo nhưng lộ liễu , phô bày trọn vẹn đôi gò ngực căng tròn. Cái eo thon nhỏ. Bờ mông tròn lẳng lơ. Trung nghe như cuống họng hơi khô khi ẩn hiện dưới làn áo mỏng , đôi núm vú nhỏ, nhọn như muốn mời mọc môi miệng. Và một lần nữa Trung trở thành một người bất lịch sự: ánh mắt hắn lại như bị thôi miên. Lần này là chiếc vòng nhỏ trên ngực cô gái. Chiếc vòng nữ trang lạ lùng hắn chưa hề thấy qua. Chiếc vòng bằng ngọc, màu đỏ. Ðỏ không kém màu chiếc áo dài cô gái đang mặc. Chiếc vòng là hình tượng một con rắn khoanh tròn, miệng rắn ngậm đuôi rắn. Hai con mắt rắn nhỏ, lấp lánh như có thần. Những chạm trổ tinh vi trên chiếc vòng và ánh mắt của rắn làm Trung hơi rùng mình.Lúc hắn lấy lại bình tĩnh thì cửa thang máy đã mở ra. Cô gái hơi liếc về phía Trung, ánh mắt dài có đuôi như ngầm cười hỏi hắn, rồi nhanh nhẹn bước ra. Cô gái thoăn thoắt bước, bước chân thẳng nhanh nhưng gọn gàng. Cô gái cao hơn Trung tưởng. Trung bỗng bắt gặp chân hắn vội rảo bước theo sau cô gái ra trước cổng khách sạn trong vô thức. Hắn như muốn đuổi theo cô gái, cho đến khi ánh chiếc áo dài màu đỏ mất hút trong dòng người đông đúc trên đại lộ Nguyễn Huệ. Trung đứng lại, ngơ ngác, sực tĩnh vì nhận ra hành động ngớ ngẩn hắn đang làm.
****
Trung là kỹ sư điện toán,” thiết kế phần mềm” – chữ dùng ở đây. Hắn tốt nghiệp ưu hạng, Ðại học Stanford, California, Computer Science, Software Engineer. Cái lý do Trung hiện diện lúc này ở Việt Nam – nơi chốn hắn sinh ra và lớn lên, cho đến năm 1975, rời bỏ xứ ra đi- là sau những năm làm việc cho các công ty lớn có tầm vóc ở Mỹ, đột nhiên hắn thấy chán. Trung rơi vào cái khủng hoảng của đời sống máy móc ở Mỹ. Ngày ngày ôm cái laptop, hết “project” này nhảy sang “project” khác. Vợ và hai đứa con gái chiếm hết thì giờ còn lại. Ðến năm ba mươi tuổi Trung nảy ra ý muốn muốn khai phá một con đường riêng cho mình. Hắn âm thầm lấy thêm bằng cấp về Quản Trị Kinh Doanh, chuyện không khó gì đối với hắn. Trung tự viết một số “source code” để có thể cho phép người sử dụng internet mang lên mạng những đoạn phim video mà họ thâu lấy và muốn gởi đến người khác. Hắn mở một trang web, thử nghiệm, và thành công. Hắn đăng ký, trình toà về sáng kiến của hắn và phác giác ra môt mình con chim én không làm nổi mùa xuân. Công ty Uvid, Inc được ra đời, Trung làm chủ tịch. Và bây giờ là chuyến đi tìm người cộng tác của Trung. Công ty điện toán Viễn Tượng được đăng ký ở thành phố Hồ Chí Minh. Trung vẫn thích cái tên cũ Sài Gòn hơn là cái tên dài lòng thòng này. Mục đích Trung về Sài Gòn là để tìm kiếm nhân tài của Việt Nam, đủ sức để tham gia vào công việc “thảo chương” hay viết “code”, để phát triển và hoàn tất phần kỹ thuật của sáng kiến hắn đưa ra trước khi các công ty đại tư bản kiểu Microsoft nhảy vào lấy thịt đè người. Cái vấn đề nằm ở chỗ tiền vốn. Vốn Trung ít nên phải tìm lao động giá thấp. Việt Nam là chỗ lý tưởng thỏa đáp nhu cầu này của hắn.
Vậy mà bây giờ Trung đang chạy theo chân một cô gái, ngu ngơ như một cậu con trai mới lớn lần đầu thấy một cô gái đẹp. Trung lắc đầu, sửa lại chiếc cà vạt trên cổ. Hắn nhìn đồng hồ, rồi gọi taxi. Cuộc hẹn với một tay chuyên cung cấp “programmer” còn khoản ba mươi phút mới tới giờ hẹn. Hình ảnh cô gái với chiếc vòng con rắn đỏ vẫn lẩn quẫn trong đầu Trung. Cho đến tối. Trung xuống ngối ở bar rượu của khách sạn. Trong ánh đèn dịu mờ, ly rươu chát đò trên tay, Trung nhắm mắt thả lỏng tư tưởng, tìm một chút thoải mái sau một ngày nóng bức ở ngoài đường xá chợ vỡ của Sài Gòn. Ðến lúc Trung mở mắt thì một giọng nữ êm như nhung thoáng bên tai hắn:
-Hello, May I share with you your dream?
Trung như muốn nín thở. Cô gái mà hắn chạy theo buổi sáng đang ngồi bên cạnh hắn tự lúc nào. Chiếc áo ngắn trẻ trung bằng lụa trắng lả lơi trên gò ngực. Con mắt kinh nghiệm của Trung cho biết cô gái không mang gì hết dưới làn luạ mỏng. Hai núm vú nhỏ kiêu hãnh vươn cao, khiêu khích. Và hai con mắt rắn ẩn hiện giứa hai gò vú. Hắn không thể lầm người. Hắn xoay người, ngầm hít một hơi thở sâu, để lấy lại phong độ, và mĩm cười:
– Sure. How do you know I’m dreaming? But anyway, are you Vietnamese?
Trung hơi dừng lại chờ câu trả lời. Cô gái mĩm cười:
– Yes, I am. How about you?
Trung xòe tay:
– Tôi tên Trung, hân hạnh được quen với một cô gái đẹp nhất nướcViệt Nam .
Trung nghe tiếng cười trong trẻo, dòn vỡ từ cô gái, rồi cái bắt tay dịu dàng của cô gái:
– Em tên Mỹ Tiên. Anh giỏi nịnh đầm lắm phải không?
– Không , tôi nói thật. Tôi bị mất hồn kể từ lúc sáng gặp Mỹ Tiên ở thang máy….
Trung lại nghe chuỗi cười như pha lê vỡ . Môi cô gái cong nũng nịu:
– Anh này , cứ mãi tán tỉnh.
Cô gái vác chéo cặp đùi thon dài , xoay người trên chiếc ghế cao. Tay cô gái hơi chống trên thành bar rượu. Ở tư thế này cô hơi chồm người về phía Trung. Ánh mắt Trung lướt xuống . Trung lại nghe hơi thở hắn như bị ngưng lại bởi những gì hắn thấy: Hai gò vú của cô gái phô bày hết vẻ tuyệt mỹ như muốn hắn chiêm ngưỡng
Hai gò bồng đảo tròn căng mịn dưới ánh đèn hồng. Và hai đầu vú nhỏ xíu, nhọn, căng, mũm mĩm hồng vươn ra . Thấp thoáng là chiếc vòng của rắn….
Trung nhắm mắt lại ngửa cổ nốc cạn ly rượu. Hắn uống hơi nhiều tối nay.Hơi men hơi bốc lên gương mặt cũa hắn. Cái đầu Trung tỉnh táo hơn bao giờ. Hắn sang Việt Nam có mục tiêu và chủ đích. Hắn không phải về lại xứ sở để hưởng thụ hoặc phô trương. Hắn đã gặp nhiều cô gái Việt xinh đẹp, dễ thương nhưng hắn dửng dưng . Hắn thuộc loại dân “chuyên nghiệp”, đã được huấn luyện kiểu Mỹ trong cung cách làm việc. Chuyến đi của Trung đang ở trong giai đoạn kết thúc. Mission almost accomplished! Trung thầm nghĩ. So forget about it! Hắn rõ ràng đang nghĩ về cô gái đẹp ngồi bên cạnh. Trung nghe cô gái hỏi:
– Anh về xứ for business, right?
– Cô cũng ở nước ngoài về? Trung hỏi ngược.
– Sao anh biết?
– The way you talk.
Trung nghe cô gái cười. Tiếng cười vui dòn dả
– Em ở Mỹ về, cũng được hai tuần rồi.
– Anh cũng ở Mỹ về.
Trung nhận ra hắn đột nhiên đổi cách xưng hô. Giọng cô gái, giọng Bắc thật ngọt ngào:
– Anh ở tiểu bang nào nhỉ?
– Anh ở Virginia.
Trung nói dối. Hắn ở Los Angeles, California. Tiếng cô gái reo vui:
– Em cũng ở Virginia sang.
Trung nghe cô gái huyên thuyên nói chuyện. Hắn cũng bị lôi cuốn vào cái hồn nhiên vui vẻ của cô gái. Cô gái về nước cũng trong mục đích nghiên cứu thị trường. Khác Trung, cô làm việc cho World Bank. Ðột nhiên cô gái xoay người, chồm sát người về phía Trung. Hắn cảm thấy vú cô gái đè lên vai, mềm ấm. Cô gái kê miệng vào tai Trung, tiếng cô êm nhẹ như tơ:
-Anh lên phòng em, mình uống rượu và nói chuyện tiếp.
Cô gái rút tấm danh thiếp, viết nhanh, rồi dúi vào tay Trung. Không đợi Trung trả lời , cô bước về phía cửa bar rượu. Trung nhìn theo bờ mông tròn, cặp đùi thon dài, bờ tóc đen dài óng ả tung tăng theo nhịp bước của cô gái. Hắn ngẩn ngơ nhìn theo rồi nhìn xuống tay. Trên tay Trung là cái thẻ khách sạn để mở cửa phòng, và tấm danh thiếp. Trung đưa lên tầm mắt. Trên tấm danh thiếp, dưới logo và địa chỉ văn phòng ở Việt Nam của World Bank, hắn đọc:
My Tien Nguyen
Project Manager
Kế bên là con số, viết tay ,10350. Phòng Trung là 10250. Cùng tầng khách sạn, Không xa phòng mình, cái đầu Trung tính tóan nhanh hơn máy điện tử. Hắn lướt nhanh trên những khả năng bị lừa gạt, bị gài bẫy. Ngày về Mỹ. Công việc đã thực hiện được. Công việc còn lại. Công việc trước mắt….Hắn nhìn xuống cáí thẻ và con số. Hắn cảm thấy nóng ở vai, chỗ cô gái dựa vú vào lúc nảy. Hai gò vú tròn, đôi núm vú hồng … Trung rút ví trả tiền , rồi bước nhanh về phía thang máy.
***
Khi ở trong thang máy, Trung bỗng bình tĩnh trở lại. Hắn nghĩ tới Hằng, vợ hắn, ở Los với hai đứa con gái dễ thương của hắn. Trung vốn gốc Công giáo ngoan đạo. Chúa nhật nào hắn cũng đưa vợ con đi nhà thờ Các Thánh Tử Ðạo Việt Nam cách nhà hắn không xa lắm. Hắn gặp Hằng rồi làm đám cưới cũng ở nhà thờ này. Hằng cũng từ Sài Gòn vượt biển tìm tự do và đến Mỹ nhờ sự bảo lãnh của người chị ruột. Hằng đẹp hiền, dễ thương, và điều quan trọng nhất là Hằng yêu hắn. Ðột nhiên hắn cảm thấy hắn đang sắp sửa bị cám dỗ vào hành động tội lỗi, đối với Hằng, với các con của hắn. Hắn lầm bầm trong miệng :
– Jesus Christ.
Thì tiếng chuông nhỏ của chiếc thang máy vang lên. Trung ngửng đầu, đèn ở số 10 sáng đỏ. Trung bước ra ngoài. Hắn tiến về phía cửa phòng hắn. Tầm nhìn của hắn đột nhiên nằm ở các con số bằng vàng ở dãy cửa phòng. 10250 ,10260, 10270… Hắn phác gíác ra hắn đã đi quá phòng của hắn…
Con số mà Trung tìm kiếm, 10350, bây giờ chỉ cách hắn khoảng chừng năm mét. Bước chân hắn chậm lại. Trung cảm thấy những bước nhỏ kế tiếp của hắn bỗng như nặng đến ngàn cân.
Tay Trung hình như đang nắm thật chặt cái thẻ mở cửa. Ý nghĩ cuối cùng khi hắn gài cáí thẻ vào cái khe hở là có lẽ nếu hắn không vào phòng này cả đời hắn sẽ ân hận vì bỏ lỡ cơ hội bằng vàng này.
Cánh cửa mở ra. Thì Trung đã thấy cô gái đứng đó. Cánh cửa vừa khép lại sau lưng thì hắn thấy cô gái tiến lại. Môi hắn và môi cô gái dính chặt vào nhau như sắt gặp nam châm..
Tay Trung vươn nhanh lên hai gò vú tròn căng. Tay hắn cảm thấy cái mềm mại, êm nóng, săn chắc của hai gò vú. Hắn lòn tay xuống dưới làn áo mỏng, cởi tung vướng víu. Vú phơi bày lộ liễu. Tay Trung tha hồ xoa nắn hai gò bồng đảo. Lòng bàn tay hắn vờn trên hai núm vú căng nhọn. Trung nghe cô gái rít lên , áo hắn bị giật tung, rồi tới quần hắn. Trong khoảnh khắc hắn và Mỹ Tiên đã tiến đến cạnh chiếc giường rộng giữa phòng. Hắn chưa kịp khởi động thì bị cô gái đẩy nằm ngửa xuống giường. Cô gái cúi xuống lột bỏ mảnh vải nhỏ cuối cùng trên người. Hắn nằm đó, sững người vì những đường cong tuyệt mỹ của cô gái. Lúc cô gái cúi xuống, ngồi trên bụng hắn, hai tay hắn mới vươn lên, vờn nhẹ hai bầu vú mũm mĩm. Mỹ Tiên ưỡn người hai vú vươn cao. Trung ngồi dậy. Miêng hắn tìm hai núm vú hồng. Hắn nút hết đầu vú vào miệng hắn. Lưỡi hắn xoay tròn hai núm vú. Mặt hắn vùi vào vùng da thịt mềm mại, ấm áp. Thì hắn đụng phải cái vòng hình con rắn. Tay Trung dừng lại . Hắn nói :
– Em lấy cái vòng này ra đi.
Mỹ Tiên cười nhẹ rồi vươn tay ra sau cổ. Ở tư thế này hai vú cô vươn ra, Trung như muốn nín thở vì hắn chưa thấy đôi gò vú nào đẹp đến độ không ngôn từ diễn tả được như vậy. Trung thấy hình như máu hắn nóng lên. Hắn đè cô gái xuống giường. Cô giang hai tay, hai vú trải rộng. Hắn cắn nhẹ ở hai đầu vú. rồi dang rộng cặp đùi thon. Vùng tam giác của cô gái màu hồng nhạt, cửa lồn máy động như chờ đón. Hai cánh nhỏ màu hồng, Trung cúi xuống đó, lưỡi hắn lướt nhẹ. Mu lồn cô gái cong lên hứng lấy lưỡi. Môi hắn mấp vào cái hột nhỏ, nhay nhẹ. Lưỡi Trung bắt đầu êm đềm lướt từ dưới lên dừng lại ở đó, rồi lại nhay, nút, mút. Ðầu lưỡi hắn đánh tơi tả cái hôt le nhỏ chín mọng, càng lúc càng căng. Cái lồn xinh xắn của cô gái được nút liếm như mưa bão. Nước lồn tuôn ướt môi miệng Trung….
Trung chồm người lên. Cả thân hình vạm vỡ của hắn phủ trọn người cô gái . Da thịt hắn nóng hừng hực, hắn quấn lấy cái mát lạnh, mịn màng, mềm mại mơn mởn của da thịt người con gái phía dưới. Môi Trung tìm lại môi miệng Mỹ Tiên. Hắn nghe ngọt ngào trong lưỡi quấn quít mê đắm. Hắn chuẩn bị cho chuyển động kế tiếp thì đã bị tấn công. Mỹ Tiên rời môi hắn trước. Cô gái dùng răng cắn hắn . Cắn ở cổ, xuống ngực hắn, nhay hai đầu vú. Tay cô gái xoa xuống sâu, vuốt ve trên dương vật của hắn. Trung thấy Mỹ Tiên nhổm dậy. Môi cô gái chụp phủ đầu cặt hắn. Hắn nghe tê sướng bởi những cú mút nhẹ nhẹ ở đó. Cặt hắn căng cứng, no tròn dưới những cú lướt nhẹ bằng lưỡi, những cái nút bằng miệng, bằng đôi môi hồng xinh đẹp của cô gái. Trung với tay vén làn tóc mây của cô gái để ngắm nhìn cặt hắn trong môi miệng người đẹp. Hắn lim dim tận hưởng thống khoái thì đã thấy Mỹ Tiên ngồi lên trên . Cô lòn tay xuống dưới, đưa cặt vào cung mây. Trung nghe cặt hắn nong lồn cô gái ra, lún sâu vào . Lồn khít rịt ôm chật lấy cặt hắn. Lồn ướt át êm như nhung vuốt ve cặt hắn. Trung sướng lịm người. Hắn bắt đầu nhịp, nầy cặt vào sâu. Cô gái vươn tay vuốt mái tóc ra sau lưng. Vú trắng căng tròn, hai núm vú hồng nhỏ xíu, căng nhọn vươn theo vòng tay thì đã bị những cú thúc ở dưới làm vú nẩy tung lên xuống. Trung với tay bóp nắn vú cô gái. Tư thế làm tình này là tư thế hắn thích nhất: cặt đụ lồn, tay bóp vú, mắt tha hồ ngắm nhìn vú người con gái đang bị vầy vọc.
Ðược một lúc thì Trung ngối dậy. Chỉ một cái xoay người hắn đã đổi thế. Hắn kéo Mỹ Tiên xuống mép giường, vác cặp đùi thon lên vai, và hắn bắt đầu vào cuộc. Trung dập cặt vào, khi mạnh khi nhẹ, khi sâu khi cạn. Hắn kéo cặt hắn lướt trên hột le rồi đóng sâu vào trong. Hắn xoay mông ngoáy tròn cặt trong lồn , hắn nhấp tàn bạo không chừa một góc cạnh nào. Tay hắn chụp phủ hai gò vú, rồi chuyển xuống ghìm chặt lấy cái eo thon nhỏ của cô gái để hắn có thể dập sâu hơn, mạnh hơn. Hai bầu vú nẩy tung lên xuống man dại.
Hắn nghe Mỹ Tiên rên rĩ:
-Anh …anh ơi… ô ôô ôôô
Rồi tiếng rên trở thành tiếng rít bị gián đoạn bởi những cú thúc cú dập. Khi Trung hơi giảm tốc độ hắn đột nhiên cảm thấy cặt hắn đang được lồn xoa bóp. Hắn có thể cảm nhận được những cú xiết từ lồn cô gái. Hắn đẩy sâu vào cái lồn đang ở cao điểm của cảm giác. Hắn biết đã đến lúc. Lồn cô gái nóng bỏng trong những cọ sát nẩy lửa. Hắn thúc sâu, thúc mạnh, thúc dồn dập. Cặt hắn chạm tận đáy lồn rồi dội lên quyết liệt. Lồn cô gái ôm chặt cặt hắn. Hắn nghe tê sướng càng lúc càng tăng rồi oà vỡ. Hắn tia bắn sâu trong lồn Mỹ Tiên. Hắn phục xuống phủ lên người cô gái và hôn say đắm lên đôi môi mọng đỏ, trong lúc vẫn cảm thấy cặt hắn rung theo từng nhịp co thắt của lồn nàng.
Trung nằm đó hơi lim dim. Qua khe mắt hắn yên lặng ngắm nhìn người con gái mới quen biết đã phá bỏ cái kỷ luật của hắn tự đặt ra khi ở Việt Nam : không quan hệ với phụ nữ Việt. Trong giấc ngủ sau cuộc làm tình dữ dội với hắn, nét mặt Mỹ Tiên là nét mặt của con cái được thỏa mãn bởi con đực. Ðôi lông mi dài, làn môi cong, sóng mũi thẳng là nét đẹp tuyêt vời của người con gái. Ánh mắt hắn lướt xuống. Tim hắn vẫn hơi thắt lại khi chiêm ngưỡng hai núm vú hồng nhỏ điểm trên hai gò vú căng trắng mịn màng. Rồi cái eo thon, cái bụng phẳng lì, cặp đùi thon dài cái co cái duỗi, mu lồn ưỡn ra không e ấp che đậy. Hắn thấy của hắn căng cứng trở lại. Ðã ba tuần Trung làm việc không ngơi nghỉ. Ðã ba tuần hắn chưa gần đàn bà…..
Trung xoay người về phía Mỹ Tiên. Cô gái nhẹ giọng:
– Em đã gọi room service. Mình ăn trưa với nhau anh nhé.
Rồi môi cô gái cong lên nũng nịu:
– Em không cho anh ra khỏi phòng em đâu.
Giọng cô gái ngọt ngào như mật ong, Trung nghe như những suy nghĩ, những nhạy bén của bộ não của hắn mà hắn vẫn tự hào là nhanh hơn máy tính điện tử, tan chảy trong giọng nói mời mọc của Mỹ Tiên. Hắn ngoan ngoãn như con cừu non:
-Ừ, anh ở đây với em luôn, em chịu không.
Hắn bước xuống giường. Trần truồng, hắn tiến tới cô gái. Trung vẫn tự hào về thân thể lực sĩ của hắn: vai to, ngực nở, bắp thịt cuồn cuộn nhưng gọn gàng, không vai u thịt bắp, kết quả của những năm dài luyện tập. Mỹ Tiên vẫn ngồi đó, dõi mắt ngắm Trung . Trung dìu nàng đứng dậy, hai tay ôm ở vòng eo thon hắn kéo cô gái vào lòng. Mỹ Tiên vòng tay ôm Trung. Hắn và cô gái môi gắn chặt môi. Trung không hiểu cái gì ở cô gái này mà mổi khi ôm nàng vào lòng là ước muốn làm tình trỗi dậy. Cặt hắn cương cứng.Hắn rùn người thấp xuống, Mỹ Tiên nhanh chóng hiểu ý hắn, nàng nhón chân cao lên. Lồn đón cặt ở đó. Trung bế bỗng Mỹ Tiên , hắn lùi vào vách phòng, dựa lưng nàng vào tường, hắn rùn người xuống rồi thúc lên. Hắn thấy người con gái quặp hai chân vào lưng hắn, hai tay đu trên vai hắn. Hắn ôm vòng eo nhỏ rồi bắt đầu nắc mạnh. Cặt hắn cứng ngắt hứng lấy cái lồn trơn ướt mà mỗi lần rơi xuống trên cặt hắn, hắn cảm thấy như cặt hắn chạm tới đáy lồn cô gái. Cả thân hình lực sĩ cúa hắn gồng cứng. Mỹ Tiên đu trên vai hắn, ngửa cổ ra phía sau, vú ưỡng cong, lồn dập liên tục lên xuống trên cặt Trung. Trung rít lên vì sướng và thỏa mãn dục tính. Hắn đè nghiến cô gái xuống thảm. Cô gái oằn người dưới những cú dập của Trung. Thân hình cô gái quấn lấy Trung, khi cong, khi co, khi ưỡng. Trung như không kiềm chế nỗi, hắn dập càng lúc càng nhanh, rồi trân người. Tinh khí hắn tuôn ra trong lồn cô gái, từng đợt, từng đợt. Hắn cảm thấy lồn cô gái co thắt như muốn vuốt nắn cặt hắn, hứng hết của hắn. Hắn rùng mình phủ phục trên da thịt nóng bòng, mềm mại của cô gái. Ðầu óc hắn như tê dại vì những cơn sóng của cảm giác, những cơn sóng còn mạnh hơn cả tsunamie, cơn sóng thần gây ra do địa chấn….
Trung lướt nhanh máy ngón tay gõ trên bàn chữ của cái laptop. Ðã ba ngày hắn không rời khỏi da thịt có sức thu hút đến chết người của Mỹ Tiên. Cuối cùng hắn cũng thu hết sức để tạm thời về phòng hắn, cái đầu hắn trở lại thói quen phân tích, nhận định tình thế. Hắn “google” về cô gái, cái tên cuả công ty cung cấp ” search engine” trên mạng trở thành phổ thông đến nỗi nó trở thành một động từ thông dụng, hắn gõ nhanh, My Tien Nguyen, World Bank, Viet Nam Office. Hắn thoăn thoắt bấm mở , rồi đột nhiên thở phào. Cái hồ sơ , “profile” của Mỹ Tiên hiện lên trên màn ảnh laptop của hắn. Cô gái không phái là “hàng giả mạo”. Hắn tắt laptop, miệng huýt sáo nhỏ, bước vào phòng tắm. Ngày mai là ngày cô gái hẹn hắn “đi chơi xa”. Hắn hỏi đi đâu thì cô gái nói địa danh “Buôn Mê Thuộc”. Hắn nhớ tên tỉnh này cúa Việt Nam. Cái tên cúa tỉnh lỵ định mạng nhận lãnh cú đánh chí tử dẫn đến sự sụp đổ dây chuyền của cái xứ sở miến Nam nhỏ bé hắn sống trước 1975. Hắn tò mò muốn biết tại sao lại đến Buôn Mê Thuộc, thì Mỹ Tiên chỉ nhìn hắn mắt long lanh, môi cong nũng nịu , hắn nhớ như in giọng Bắc ngọt lịm chết người của cô gái:
– Em có cái biệt thự của ba má em để lại ở đó. Em muốn em và anh xa lánh cõi trần thế, chỉ còn em với anh thôi…
–
Rồi cái hôn say đắm, da thịt quấn quít không rời.
Trung thầm nghĩ , một tuần thôi, đi cho hết, cho tới cái tận cùng của đam mê, của cảm giác..
Chuyến bay ngắn đưa Trung và Mỹ Tiên đến Buôn Mê Thuộc vào lúc 6 giờ chiều. Trung nhìn quanh cái phi trường cũ kỹ, lòng tự hỏi không biết MỹTiên đưa hắn tới cái thị trấn nhỏ, đất đỏ quạnh hiu này để làm gì. Như đọc được ý nghĩ trong đầu Trung, cô gái ôm tay hắn, mắt nháy nhẹ:
– Em đưa anh lên đây để biến anh thành một ông vua.
Trung ngớ ngẩn hỏi lại:
– Ông vua?
– Yes, I mean a King.
Tếng Mỹ Tiên cười vui. Trung cũng cười theo, thầm nghĩ – It’s just a joke.
Người đón Trung và Mỹ Tiên ở ngoài cổng phi trường là một cô gái trẻ. Cô gái cao gọn gàng, ăn mặc trẻ trung trong chiếc áo trắng mỏng và quần Jean xanh. Mỹ Tiên và cô gái ôm nhau, họ kề má cho nhau hôn một cách tự nhiên, rồi trao đổi nhau bằng tiếng Pháp, Trung nghe lỏm bỏm được vài chữ. Cô gái quay qua Trung . Mỹ Tiên giới thiệu:
– Anh Trung, my boy friend…Mỹ Thu, my cousin.
Mỹ Thu ôm Trung lướt nhẹ một cái hôn ở gò má Trung. Hắn nghe mùi da thịt của cô gái thật gần. Cô gái nói:
– Anh chị theo em về kẻo tối.
Trung đi theo cô gái. Ở vệ đường là một chiếc xe Jeep không mui. Cô gái nhảy lên ghế tài xế một cách gọn gàng, sau khi Trung đặt hai cái xắc tay nhỏ của hắn và Mỹ Tiên lên xe. Mỹ Thu đưa Trung và Mỹ Tiên đến một quán ăn nhỏ nhưng lịch sự. Mấy món thịt nai lạ,chai rươu chát đỏ làm Trung cảm thấy thoải mái hơn. Bọn họ rời quán ăn thì trới đã chạng vạng tối. Ở phiá sau xe với Mỹ Tiên, hắn nhìn cô gái lái chiếc Jeep một cách thành thạo xuyên qua thị trấn, vòng vào một con đường đất đỏ ngoằn ngoèo, dọc theo bờ rừng cao su. Trung lặng lẽ quan sát cảnh vật chung quanh. Khoảng nửa tiếng đồng hồ sau đó, hắn thấy xa xa ần hiện một căn nhà lớn. Tiếng Mỹ Tiên bên tai hắn:
– Mình sắp tới rồi.
***
04.06.2008, 14:20
Khi Trung bước vào căn nhà, hắn cảm thấy có cảm giác là lạ, Trung kín đáo đảo mắt một vòng. Phòng khách được trang trí một cách ấm cúng. Bàn ghế, thiết kế ánh sáng, tranh treo tường … mọi thứ đều hài hoà chứng tỏ chủ nhân là người có trình độ và kiến thức trong việc trang trí nhà cửa. Nhưng có cái gì đó Trung nghĩ cũng chưa ra làm hắn đặt dấu hỏi trong đầu. Hắn bước đến cái cửa sổ nhìn ra ngoài, trời đã tối hẳn. Hắn xoay lại thì thấy Mỹ Tiên đang nhìn hắn mĩm cười.
-Anh lạ chỗ phải không? Ðừng lo, khu biệt thự này là của Ba Má em để lại. Ổng bả đang ở Pháp. Gia đình em dùng chỗ này như là chỗ nghỉ hè.
Cô gái bước đến hắn, ôm hắn từ phía sau, da thịt Mỹ Tiên mềm ấm ở phía sau lưng Trung, hắn nghe cô gái thầm thì bên tai:
– Anh đi tắm cho khoẻ.
Trung bước theo Mỹ Tiên đi xuyên qua cái hành lang, rồi tiến vào cái phòng ngủ rộng. Hắn hơi khựng lại khi thấy bóng hắn và Mỹ Tiên khắp nơi, trên bốn vách tường trong ánh đèn dịu dàng tóa sáng. Hắn phác giác thì ra tường phòng ngủ gắn gương phản chiếu cả tứ phía. Ðột nhiên Trung tìm ra câu trả lời cho cái thắc mắc trong đầu hắn khi hắn mới bước vào căn nhà: Hắn có cái cảm giác bước vào một căn nhà hoang, hoặc một căn nhà không có người ở. Trung biết nhận định của hắn không sai. Bởi lẽ thông thường căn nhà nào cũng có cái mùi hương của nó. Cái mùi của chủ nhân, cái ấm cúng của hơi người. Hắn vào nhiều nhà người Việt đồng hương, nhiều khi đó là cái mùi nước mắm bất hủ rất Việt Nam của quê hương cũ cuả hắn. Nhà nào cũng có cái mùi đặc thù, nhưng căn biệt thự này không hề có mùi gì. Căn nhà thiếu cái hồn, cái ấm cúng, cái mùi… để mọi người vẫn thường gọi là “home, sweet home”. Căn nhà đầy dẫy vật trang trí nhưng lạ lùng Trung cảm thấy lạnh tanh, trống vắng.
Trung nghe tiếng mở nước, rồi thấy Mỹ Tiên từ trong bước ra, thóat y một cách tự nhiên. Cô gái tiến tới cởi aó cho Trung, rồi cởi quần Trung. Trung. Hắn bế bỗng Mỹ Tiên vào phòng tắm. Cái bồn tắm rộng đủ cho cả hai vùi người vào làn nước ấm.Bọt xà phòng nổi trắng thơm nhẹ. Hắn lim dim mắt thoải mái, với Mỹ Tiên ở phiá sau lưng. Hắn dựa vào hai bầu vú mềm , hai tay cô gái vòng ra phía trước mân mê ngực hắn, rồi bụng hắn, vùi xuống sâu hơn , vuốt ve cặt hắn. Nước mát với cái cảm giác dịu nhẹ từ hai bàn tay êm ái của cô gái làm hắn thấy dễ chịu. Hắn xoay mặt hôn môi Mỹ Tiên, rồi đẩy nàng ra phía trước. Bây giờ là tay hắn vuốt ve, thám hiểm. Gò vú mịn màng, tròn trĩnh, cái lồn mượt mà, bờ vai trắng nuột nà, mái tóc đen dài , cái cổ cao. Hắn ngỡ hắn đang sống chuyện liêu trai. Hắn lại muốn làm tình, lại muốn yêu cô gái và được yêu. Hắn chợt nhớ Mỹ Tiên nói sẽ biến hắn thành một ông vua…. Trung dìu cô gái đứng dậy. Hắn quấn cô gái vào chiếc khăn bông lớn rồi bế nàng vào phòng ngủ.
Trung nhẹ nhàng đặt Mỹ Tiên xuống giường. Từ phía sau hắn mở nhẹ cái khăn. Vú tròn căng chờ đón. Trung vờn nhẹ tay lên đó, hai đầu vú ưỡn lên, cho mấy ngón tay Trung xoa nắn. Trung bóp nắn hai đầu vú hồng nhỏ xiú của Mỹ Tiên, hắn nhìn mấy đầu ngón tay xoay xoay trên hai núm vú. Cô gái xoay ngửa người. Miệng Trung nút vào núm vú . Hắn nút nhẹ nhẹ, cảm giác được cái núm vú nhọn căng trong môi miệng hắn. Hắn êm đềm nút nhả, hết núm vú này chuyển sang núm vú kia. Tay hắn vuốt, bóp, đè, xoa hai gò bồng đảo. Vú căng hồng trong tay, trong môi miệng Trung. Hắn ấp mặt hắn vào hai bầu vú. Cái ấm áp mềm dịu của vú làm hắn thấy những mệt nhọc của chuyến đi tan biến mất. Trung duỗi người. Bàn tay Mỹ Tiên vuốt ve trên thân cặt căng cứng của hắn. Mỹ Tiên nhỏm dậy, nàng bắt đầu hôn cặt hắn, tay nàng vuốt nhẹ, đầu cặt hồng bóng lưỡng., nàng chụp môi lên đó, lên xuống. Tay Trung vuốt lưng, vuốt vú người con gái Trung nhìn hình ành dâm dật của hắn và Mỹ Tiên trong gương, trên cả bốn vách tường. Thì đột nhiên hắn khựng lại. Có tiếng mở cửa phòng….